Cẩn Đề hiểu sự kiên trì của Mạc Chu nhưng lúc này cảm xúc và an toàn của Nguyệt Y là duy nhất. Vua khi nổi giận có thể ban lệnh tru di, lúc đó còn mạng để mà giữ thê thì mới nói đi.
Cẩn Đề áp ngón tay của Mạc Chu vào hộp chu sa rồi kéo vào giấy điểm chỉ vào tờ hủy thê. Khi điểm chỉ rồi thì cấm quân cũng ngừng đánh trượng hình.
Vết chu sa hạ xuống cũng là lúc sự kiên trì, cố chấp của Mạc Chu dường như vỡ tan. Từ nay dưới trời đất này Bạch Nguyệt Y cũng đã không còn là hôn thê của Mạc Chu hắn nữa rồi.
Quả nhiên ông trời đã trả báo chàng ta, trả báo năm xưa đã bỏ Nguyệt Y bằng mọi giá, để rồi bây giờ khi yêu thương đong đầy thì chẳng còn gì níu giữ người nữa.
Mạc Chu đưa mắt nhìn Nguyệt Y ánh mắt đau khổ, buồn bã, rồi gục đầu xuống đất, toàn thân buôn lỏng ra, chẳng còn ý chí và chấp niệm tự động con người ta sẽ rơi vào cảnh mê. Người của y lúc này đầy máu, phần mông bị đánh cũng rướm cả máu đỏ ướt đẫm bộ y phục màu xanh đang mặc trên người.
Giọng Hiên Đế lại vang lên:
- Mạc Chu phạm tội bất kính đày đến Liêu Ninh làm quan tri huyện, từ nay không được quay về kinh thành.
Hoàng hậu đứng bên cạnh tận mắt chứng kiến sự việc trong lòng bây giờ cũng đã rõ chín mười, nữ nhân xấu xí này lại có một địa vị quan trọng trong lòng Hiên Đế như thế, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973708/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.