Hạ Lâm nhìn thẳng vào mắt hắn, nhẹ nhàng nhả từng chữ.
"Còn phải xem, anh có mời được tôi không đã"
Lời cô còn chưa dứt hẳn, tay đã vươn ra, cơ thể cùng lúc uốn cong tránh xa.John Brown mấy bước.
Bóp còi Một đường súng xoay vòng nhanh như chớp.
Mười năm viên đạn bay ra, mười lăm tên mặc đồ đen chưa kịp phản ứng, ngã xuống mà chưa hiểu lí do vì sao.
Động tác của cô quá nhanh.
Cả John Brown cũng không bắt kịp được.
Mười lăm tên chỉ mất có ba giây để bản.
Khi.John Brown phản ứng lại, chuyện cũng đã xong rồi.
"Vào xel"
Hạ Lâm ra lệnh.
Đồng thời vung tay tránh đường quyền của John.
Đức Hưởng không chần chừ, nhân cơ hội vòng vây bị phá vỡ, chạy nhanh vào trong xe khởi động máy.
Anh chỉ có mấy giây thôi.
Những tên khác sau khi hoàn hồn, bắt đầu nổ súng về chiếc xe.
Bọn chúng đương nhiên không dám bản Hạ Lâm.
Lỡ trúng ông chủ mình thì toi! "Summer, mấy năm không gặp, cô tiến bộ không ít, nhỉ?"
John Brown vừa tung đường quyền ác hiểm, vừa cợt nhả.
Trông hắn chẳng có gì gọi là giận dữ cả.
"Đó là đương nhiên."
Hạ Lâm rụt người, tránh chiêu.
Một chân nâng lên, tấn công.
Hắn sớm biết cô sẽ ra chiêu này, hẳn vươn tay bắt lấy chân cô.
Nhưng...
bắt hụt rồi! Ngay lúc hắn định tóm lấy, Hạ Lâm nhanh như chớp thu chân về.
Tay phải cùng lúc tung cú đấm vào ngực hẳn.
Tên.John trúng chiêu, lùi ra sau mấy bước.
Chết tiệt! Hắn lại bị lừa! Vừa vặn Đức Hưởng chạy xe tới.
Hạ Lâm vọt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126668/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.