Tình yêu, đâu phải cứ nói bằng lời mới là cách bày tỏ.
Ngôn ngữ cơ thể đôi khi lại là cách bày tỏ trực tiếp, dễ thấu hiểu nhất.
Những ngọn đèn nháy lì ti thi nhau nhảy nhót, như thể nói lời chúc mừng cho anh và cô.
Ớt Chuông đang nằm cạnh cửa, xấu hổ, nâng hai chân trước che mặt.
Nụ hôn nóng bỏng như muốn đốt cháy Đình Thiên, anh cảm thấy chỉ như vậy thôi chưa đủ, chưa thoả mãn.
Anh muốn nhiều hơn, hận không thể khảm cô vào người mình luôn.
Nơi nào đó ngủ yên một giấc dài hơn ba mươi năm bây giờ được đánh thức, ngóc đầu dậy.
Phản ứng của cô khiến Đình Thiên càng thêm hưng phấn, anh cất giọng trầm khàn: "Cho anh, được không?"
"...
m"
Cô bến lến gật đầu.
Nếu đã chọn anh, thì cô còn ngại gì trao cho anh lần đầu.
Đáy mắt Đình Thiên ngập tràn ý cười.
Anh cúi xuống, vừa hôn vừa bế cô lên, đi lên phòng.
Phía sau, những ngọn đèn Led vẫn nhấp nháy sáng.
Chiếc bánh kem chưa được động vào miếng nào đã bị chủ nhân lãng quên, nằm lẻ loi trên bàn.
Đêm nay, mọi thứ đều trở nên dịu dàng và ngọt ngào.
Riêng căn phòng ngủ nào đó trên lầu có thêm sự nóng bỏng nồng nhiệt bởi sự kích tình lan ra từ nụ hôn chưa từng bị ngắt quãng của hai người.
Hạ Lâm được anh thả xuống giường, nụ hôn tạm thời ngừng lại.
"Hạ Lâm, lần đầu sẽ đau.
Em cố nhịn một chút nhé"
Giọng nói khàn khàn khác thường của Đình Thiên vang lên.
Hạ Lâm đỏ mặt ngại ngùng nhìn anh, dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126654/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.