Cơn gió không chỉ thổi bay không khí ngột ngạt trong phòng, mà còn thổi bay sự mệt mỏi của Lam Thy sau một ngày dài làm việc.
"Dễ chịu quá Khải Hựu.Anh có muốn nghe nhạc không.Em mở cho anh nghe nhé.Anh thích bài gì? Bài Why not me anh hay nghe nhé."
Khải Hựu của cô là người lính không quân có một tâm hồn nghệ sĩ, bay bổng.
Thể loại nhạc gì anh cũng thích nghe.
Từ nhạc quê hương, Âu Mỹ, nhạc Hoa, Hàn, Nhật...tất tần tật mọi thế loại, chỉ cần giai điệu du dương, dễ nghe.
Hồi Why not me mới ra mắt, anh vừa tình cờ nghe được một lần liền nghiện luôn, trở về liên tìm mua đĩa, ngày ngày mở nghe.
Ngặt nỗi, anh thích nghe nhạc như vậy lại sở hữu giọng ca chả hay tẹo nào.
Nói ra sợ anh sẽ buồn nhưng thật sự là giọng anh rất giống vịt kêu.
Chờ giai điệu mở đầu trầm trầm của ca khúc vang lên, Lam Thy đi lấy nước ấm lau người cho anh, nhẹ nhàng từng chút một, thành thục cứ như đây đã là một công việc thường ngày của cô.
Cô lại tiếp tục nói chuyện với anh: "Hôm nay anh thấy thế nào? Có khỏe hơn không?"
"Hôm nay em vừa ký hợp đông mới đấy, trị giá gần ngàn tỷ "Mà mấy ngày nữa em phải đi Singapore, khoảng một tháng mới về.Tạm thời không thể tới thăm anh được rồi.Em sẽ nhớ anh lắm đấy.Anh có nhớ em không?"
"Em nói trước là anh phải nhớ em đấy nhé.Không em sẽ giận cho anh biết"
Từ đầu tới cuối vẫn chỉ có một mình cô nói chuyện, Khải Hựu chẳng hề đáp lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126625/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.