Nghĩ như vậy, Hạ Lâm quyết định giải tỏa thắc mắc trong lòng mình, tí tởn hỏi: "Thầy chơi X2 bao giờ thế?"
"Từ khi mới ra mắt"
"Lâu vậy sao?"
Cô ngạc nhiên, hờn trách: "Vậy mà thầy lại giấu, không nói cho em biết"
Cô vốn muốn bắt nọn người ta, ai dè lại bị vặn ngược lại: "Là tôi không nói hay ai đó chơi trò cắt đứt liên lạc nhỉ?"
Nhân vật của anh quay lại nhìn nhân vật của cô, biểu cảm như thật, làm Hạ Lâm có cảm giác là anh đang nhìn mình, ý vị Sâu xa.
Ặc! Hạ Lâm trân trối, cảm thấy nhồn nhột.
Anh là đang muốn tính sổ cô vụ không liên lạc năm năm kia đây mà.
Chuyện đã qua lâu rồi mà sao anh còn nhớ dai vậy chứ.
Những lúc thế này, Hạ Lâm đều chọn cách né tránh, cô điều khiển nhân vật quay mặt đi về hướng khác, như vậy cô sẽ cảm thấy đỡ ngượng hơn.
Trước mắt hai người chính là một thung lũng non xanh nước biếc, cỏ cây hoa lá uốn lượn dập dìu bao bọc lấy thác nước bảy tầng kỳ vỹ và dòng suối mát trong lành.
Tiếng nước chảy, gió thổi, tiếng chim kêu, cây cỏ chuyển động...
Tất cả mọi thứ đều sinh động như thật, mượt mà không hề lác.
Hạ Lâm lợi dụng phong cảnh trong game này, đổi chủ đề: "Thầy thấy chất lượng game này như thế nào? Cho em một lời nhận xét đi."
Đình Thiên bên này khẽ cười, cô lại tìm cớ đánh trống lảng rồi đấy.
Dù vậy, anh vẫn nghiêm túc nhận xét: "Không tồi! Đồ họa đẹp, server ổn định, thao tác mượt mà, các nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126608/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.