Càng chạy, họ càng bị tụt lại phía sau, cuối cùng mất dạng. 
Hai đồng chí ấy đành bất lực quay đầu xe, trở về. 
Cả hai đều cảm thấy mình hơi nông nổi, rảnh rỗi. 
Người ta là siêu xe, lấy con sắt ghẻ này đi so, chẳng khác nào gà thi chạy với đà điểu. 
Bỏ đi, trở về phạt nguội vậy. 
Thực tế còn phũ phàng hơn hai đông chí cảnh sát tưởng tượng. 
Nếu họ biết cả Vệ Quân lẫn Đình Thiên căn bản chưa từng để mắt tới họ. 
Chắc sẽ shock hộc máu mất thôi. ngôn tình hoàn 
Hai đồng chí cảnh sát bỏ cuộc giữa chừng, "đường đua' chỉ còn lại hai nhân vật chính. 
Cuộc đua gay cấn không thua kém gì những cuộc đua chỉ có trong phim Hollywood, chỉ thiếu mỗi cảnh xe đâm vào nhau, không móp méo cũng nổ banh xác, cháy bùng, người chết không kịp ngáp mà thôi. 
Chợt Đình Thiên bẻ tay lái, không hề bật đèn tín hiệu, cứ thế vượt làn đường, khi chiếc xe nọ chỉ còn xíu xiu nữa là đụng vào đuôi xe, anh đã vượt qua, rẽ vào ngã ba. 
Vệ Quân không hề lường trước được anh sẽ rẽ đường. 
Hơn nữa, xe anh còn cách cả một đoạn. 
Đến khi chạy tới đoạn cần rẽ, lại bị bốn chiếc xe tải nối đuôi nhau chạy qua chặn lối. 
Oái oăm thật! Vệ Quân không cách nào vượt qua được làn đường ngay lúc đó. 
Anh đành phải chạy chậm lại chờ. 
Chờ đến khi đi qua được, đã chẳng còn thấy bóng dáng chiếc xe việt dã đâu nữa. 
Mất dấu rồi! Vệ Quân đen mặt, rồ ga cố chạy thêm một đoạn vẫn không thấy bóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126591/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.