"Vâng."
Có người đáp qua loa lấy lệ.
Đình Thiên đương nhiên nhìn ra điều đó, anh đổi đề tài: "Lát nữa đi xem phim không?"
"Đi "
Cũng lâu cô không đi xem phim, thời gian này đầu óc cô cũng hơi căng thẳng, coi như đi xả stress luôn vậy.
Đỉnh Thiên không nói gì, khuôn mặt ngập tràn ý cười.
Hạ Lâm nhìn thấy, tim đã muốn nhảy ra ngoài ở.
Thầy à, đừng có thả thính độc lung tung vậy có được không.
Em không chịu nối.
Đi thêm một đoạn, bỗng Đình Thiên dừng xe trước một nhà hàng cao cấp, không đi nữa.
Hạ Lâm ngẩn ngơ, thắc mắc hỏi: "Sao vậy thây?"
"Chúng ta ăn tối ở đây.
Xuống xe đi"
Ra thế.
Cơ mà thầy có cần chuyên quyền thế không, ít nhất cũng phải hỏi cô một câu chứ.
Hạ Lâm hơi bị bức xúc nha, chẳng qua cô lớn rồi, không thèm so đo với thầy già.
Với lại ăn cơm ở đây lát nữa đi xem phim sẽ tiện hơn.
Theo những gì Hạ Lâm biết, nhà hàng này rất có tiếng ở Đô thành, chủ nhân đứng phía sau lại là nhân vật hiển hách.
Sở hữu đầu bếp nấu ăn rất ngon, kinh doanh rất tốt, khách hàng luôn rất đông, toàn là đại gia thứ thiệt thôi.
Hai người chọn một bàn trong phòng riêng trên lâu ba.
Sở thích của Hạ Lâm như thế nào, Đình Thiên nắm rất rõ, còn nhớ kĩ hơn ngày sinh của mình.
Anh chẳng cần phải hỏi cô một tiếng nào, đã gọi một loạt các món ăn "tủ"
của cô.
Hạ Lâm cứ nghĩ bữa ăn này sẽ bị lại anh trêu chọc, nhưng không, chẳng có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126557/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.