Tiếng bà cụ Hoàng cười khà khà, xem chừng vui lắm.
Bà Kim Ngọc lại nói: "Ba mẹ biết, chúng ta chỉ trêu con thôi mà.
Nghe mẹ dặn này, con ra nước ngoài không có ba mẹ ông bà nội ở bên, phải tự biết chăm sóc bản thân thật tốt, không được để mình bị thiệt thòi có biết không?"
"Nếu có chuyện gì thì phải gọi điện báo về nhà, không được giấu giếm gì nghe chưa?"
Bà cụ Hoàng cũng căn dặn thêm.
"Dạ, bà nội, ba mẹ yên tâm.Con lớn rồi con tự biết chăm sóc bản thân mình mà, huống hồ còn có anh Danh đi cùng con nữa.Có anh ấy con sẽ không bị thiệt thòi gì đâu"
"Như vậy thì tốt, cậu Danh là một chàng trai tốt bụng, chu đáo, hiểu chuyện.Có cậu ở ấy ở bên con, mẹ cũng yên tâm...Con phải nhớ luôn giữ chặt cậu ấy, đừng để ai cướp mất trái tim cậu ta.Vị trí mợ cả nhà họ Trần sau này, con nhất định phải có được."
Bà Kim Ngọc đặc biệt dặn dò.
"Nhà chúng ta chỉ có mỗi một mình con, sau này gia tài nhà họ Hoàng đều sẽ là của con hết.Nếu có được sự giúp sức của họ Trần, Tinh Phát sẽ như càng vững vàng"
Hoàng Tùng trầm ngâm suy tính.
"Con biết rồi thưa ba, con nhất định sẽ không làm bà và bố mẹ thất vọng."
Một nhà bốn người nhà họ nói chuyện rất hợp nhau, kẻ tung người hứng nghe thật vui tai.
Chưa gì đã lên hẳn kế hoạch kết thông gia với nhà họ Trần rồi.
Hạ Lâm nhếch môi, bi thương quấn quanh bên hốc mắt, trong lòng cảm thấy chua xót, nhói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126542/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.