Hạ Lâm đã quen bị nó châm chọc vậy rồi, giờ chẳng để ý nữa.Thứ cô quan tâm chính là thái độ tỏ vẻ như đã biết trước quan hệ của cô và Cao Danh kia.
Cô mặt lạnh hỏi: "Mày đã sớm biết tao và Cao Danh quen nhau rồi đúng không?"
"Ừ, tao biết trước đấy, thì sao? Là tao cố tình tiếp cận anh ấy đấy, thì sao, mày làm được gì tao? Chỉ cần thứ tao muốn, thì đều sẽ nằm trong tay tao cả thôi."
Thì ra là như thế.Hạ Lâm biết chuyện không phải trùng hợp thế mà.
Bên ngoài cửa có tiếng xe hơi chạy vào.Ba mẹ nuôi về rồi.
Cười lạnh một tiếng, Hạ Lâm không muốn đứng đây tiếp tục câu chuyện vô bổ nữa, cô xoay người muốn rời đi.
Chứ còn tiếp tục đứng đây, thể nào lát nữa cũng có chuyện.
Hoàng Bảo Thư như nhìn thấu suy nghĩ của Hạ Lâm, ngay lúc cô vừa xoay người, con nhỏ bỗng tiến tới bàn, cầm lấy ấm trà, đổ lên người mình.
"A..., chị...chị làm gì vậy?"
Trong nhà bỗng vang lên tiếng kêu thất thanh, Hạ Lâm đang bước cũng phải dừng lại.
Quay qua phía trước thấy người Bảo Thư ướt nhẹp, trong đầu cô vang lên hai chữ "xong rồi".
Ông Hoàng Tùng, bà Kim Ngọc vừa xuống xe, nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của con gái, tất tả chạy vào xem.
Hai người giúp việc trong nhà cùng bà cụ Hoàng đang trong phòng niệm kinh cũng nghe thấy, lũ lượt đi tới phòng tiếp khách.
"Xảy ra chuyện gì mà la hét inh ỏi thể hả?"
Bà cụ Hoàng còn chưa thấy người đâu đã nghe thấy giọng.
Bà Kim Ngọc vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126532/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.