Nguyệt hắc phong cao dạ:thích hợp làm chuyện xấu, thời cơ tốt để ăn vụng.
Bởi vì trời đã quá khuya, bên trong trang toàn bộ mọi người đã sớm đi ngủ, giờphút này trừ tiếng gió, tiếng cây, tiếng côn trùng kêu, tất cả tiếng huyên náogiữa ban ngày đều biệt tích. Quên mang theo ngọn đèn, đường đất còn có chútnhấp nhô, không bằng phẳng, Mạc Phỉ cực kỳ cẩn thận theo sát sau lưng TiêuDuyệt, nhưng cẳng chân vì bụng đói đã sớm không ngừng run lẩy bẩy như nhũn ra,sợ là không thể đi tới phòng bếp, người đã ngã xỉu trên đường.
“Không thoải mái cũng đừng gượng chống.” Tiêu Duyệt ở phía trước nhàn nhạt nói.
Mạc Phỉ nghe thấy vậy cũng không khách khí nữa: “Vậy ngươi cõng ta tốt lắm.”
Tiêu Duyệt cũng không quay đầu lại, có chút buồn cười: “Nữ nhân này thật đúnglà không có chút e lệ nào.”
Bị hắn sỉ nhục, Mạc Phỉ cũng không để ý: “Cõng hay không cõng là quyền tự docủa ngươi, ngươi không vui vậy ta cũng không ép được ngươi.”
Tiêu Duyệt ngược lại có chút ngượng ngùng, hồi lâu mới lại nói: “Ngươi đã tỉnh,tự sinh hoạt được, nhìn cũng không còn gì đáng ngại, nam nữ sống chung mộtphòng tóm lại không tốt, không bằng ăn xong ngươi liền dọn sang phòng khác đi.”
“Nhưng ta muốn tiếp tục lưu lại?” Mạc Phỉ chợt dừng bước, như nghĩ tới cái gìđó.
Tiêu Duyệt sửng sốt, cho là nàng đang nói đùa, nhưng ngẫm nghĩ nữ nhân nàynhiều lần làm ra cái hành động kia, nên cũng không có gì lạ.
“Nếu ngươi muốn lười biếng, vậy Tiêu Duyệt ta cũng sẽ không phụng bồi ngươi.”
“Là ta phiền toái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuc-hac-gap-phai-bien-thai/174125/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.