Đêm động phòng.
Mạnh Phàm say rượu vẫn chưa tỉnh dậy sau một ngày, đầu óc nhức nhối, làm sao có tâm trạng âu yếm bên vợ mới. Chín giờ tối, anh cuối cùng cũng hoàn thành xong mọi việc, sau khi trút bỏ quần áo, anh thả mình vào chiếc giường mới và mau chóng chìm vào giấc ngủ. Còn chuyện vợ anh muốn khóc với bạn thân bao lâu thì chả liên quan gì đến anh cả.
Tất nhiên Lục Lộ không khóc, cô chỉ lấy một vài vé từ Kỷ Y Nhiên và bắt đầu đóng gói. Cô cũng rất mệt. Mấy ngày nay cô bận sắp xếp đủ thứ chuyện cưới xin, đã lâu không ngủ yên, giờ lại phải thu dọn đồ đạc chạy cả đêm, sáng mai cô lại chạy tiếp. Tất cả mọi người trên thế giới sẽ biết nơi họ sẽ đi hưởng tuần trăng mật.
Mạnh Phàm bị Lục Lộ đánh thức vào lúc nửa đêm, anh nghe thấy cô nói: “Đi thôi, còn không đi nữa sẽ muộn mất”.
Ánh sáng chói lọi làm anh tưởng trời đã sáng, liền đi theo Lục Lộ. Vào taxi anh vẫn nghĩ, lạ thật, mình đã nhiều năm không đi taxi rồi sao? Mấy tên tiểu tử kia thật hỗn đản, đi hưởng tuần trăng mật cũng không thấy tặng gì cả.
Kết quả là anh ngủ một mạch tới bến, đến phòng chờ VIP, cuối cùng cũng tỉnh dậy.
“Đây là cái gì?”
“Xe lửa.”
“Chết tiệt! Cô nghèo như vậy? Không đi máy bay hay tàu hỏa?”
Lục Lộ không nói lời nào, đẩy anh lên cửa xe, nói: ” Nằm ngửa người ngủ đi!”
Mạnh Phàm quả thực vẫn còn rất buồn ngủ, đặc biệt là tiếng tàu điện ầm ầm rất nhịp nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phu-nhi-dai-gap-phu-nhi-dai/242354/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.