Tuyết đọng hòa tan, gió xuân thổi tới, cả vùng đất hồi phục, một mùa đông, vạn vật hồi phục lực lượng, vận sức chờ trỗi dậy, gió xuân phất qua sau cạnh tranh vẻ đẹp.
Dọn dẹp hành lý, nàng chuẩn bị lao vào khuỷu tay ấm áp của hắn! Trước khi đi, sư phụ đã tới phòng nàng, nghe tiếng bước chân! Dao nhi cầm quần áo đặt lên giường, xoay người lại cười hỏi: "Sư phụ, sao lại rãnh rỗi? Không nỡ xa đồ nhi?"
Đối với cợt nhã của Dao nhi, Linh Cơ Tử tỏ rõ nghiêm túc, ông đi tới ôm Thanh nhi vào trong ngực, nói: "Thanh nhi cần ở lại! Vì nguyên nhân trúng độc lúc mang thai, thân thể Thanh nhi rất suy yếu, ở lại chỗ này để sư phụ giúp nó cường thân kiện thể!"
Nghe vậy, Dao nhi nhíu nhíu mày, mẫu thân đều không nỡ để con rời khỏi mình nửa bước, lưu luyến không rời hỏi: "Rất nghiêm trọng không thể không ở lại sao?"
"Ừ!" Sư phụ nặng nề gật đầu, Dao nhi tiến lên, ôm Thanh nhi vào trong ngực, lưu luyến nhìn nhi tử, mới ra đời mấy tháng đã phải rời đi mẫu thân, thật không nỡ!
Sư phụ nhìn thấu sự không nỡ của nàng, nhẹ giọng an ủi: "Đồ nhi yên tâm đi, sư phụ sẽ chăm sóc Thanh nhi thật tốt, cũng sẽ dẫn nó đến Nguyệt quốc thăm con, đồ nhi cũng có thể tới chỗ này gặp con!"
Vì an nguy của nhi tử, coi như không nỡ cũng không thể không dứt bỏ, Dao nhi rưng rưng giao phó Thanh nhi vào tay sư phụ, mỉm cười nhìn sư phụ, trong ánh mắt lộ ra không nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575784/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.