Hiên Viên Triệt bởi vì mưu kế được như ý mà trầm mê ở trong vui sướng đắc chí, tựa hồ quên quan sát huyền cơ trong đó!
Dao nhi ẩn nhẫn tức giận không phát, tích lũy vô hạn trong lồng ngực, hết sức căng thẳng! Hiên Viên Triệt khẽ ghé mắt, liếc thấy nàng cúi đầu vẻ mặt buồn thiu đáng thương, hắn liền điên cuồng ghen tỵ! Sự thông minh của nàng, vẻ đẹp của nàng, tất cả vốn thuộc về hắn, nhưng hiện nay đã bị một nam nhân khác đoạt đi.
Hắn có thể nào không ghen tỵ? Có thể nào không thương tâm? Hiên Viên Triệt tàn khốc cười lạnh chất vấn: "Thế nào? Ngươi rất thương tâm?"
"Đúng! Loại người lãnh khốc tuyệt tình như ngươi sẽ không hiểu." Dao nhi ngẩng đầu lên tuyệt nhiên cười một tiếng, giễu cợt.
Những lời này hoàn toàn kích thích Hiên Viên Triệt, hắn ghét nhất Dao nhi đuổi hắn khỏi cuộc đời của nàng, hắn không cho phép chuyện như vậy xảy ra, lửa giận nhiễm đỏ hai mắt hắn, hai tay hắn nắm hai vai của nàng, bức bách Dao nhi nhìn vào mắt của hắn, thanh âm hắn bi thương trầm thấp: "Trẫm không cho phép hắn xuất hiện trong lòng của ngươi nữa, cuộc đời của ngươi chỉ có thể có ta!"
Uy hiếp trắng trợn đổi lấy nụ cười giễu cợt của Dao nhi, Dao nhi cảm thấy có chút đau đớn trên bả vai, nàng nhẹ nhàng khạc ra mấy chữ:"Ban đầu ngươi nhẫn tâm vứt bỏ ta, ở trong ngôi miếu đổ nát, ta đã nói ngươi sẽ hối hận, hiện tại ngươi đã tin rồi chứ?"
"Trẫm quả thật hối hận! Nhưng bây giờ trẫm đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575773/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.