Ý định của Hoàng Phủ Hiên đều đặt trên tấm khăn lụa, bữa tiệc kết thúc hắn không thể chờ đợi trở lại dịch quán, gọi Tiêu Phong tới, hai người cùng nhau suy nghĩ!
Tiêu Phong đi vào thấy thần sắc Hoàng Phủ Hiên nặng nề ngồi, cầm một cái khăn tơ trong tay, Tiêu Phong không đứng đắn cười cười trêu ghẹo: "Hoàng thượng tư xuân?"
Nghe vậy Hoàng Phủ Hiên không vui cau mày, ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào Tiêu Phong, giọng điệu trầm trọng: "Đừng làm rộn, đây là Lan nhi cho ta!"
"Lan nhi?" Tiêu Phong thay đổi tư thế cười đùa, nghiêm túc ngồi ở bên cạnh Hoàng Phủ Hiên, cũng đoạt lấy khăn lụa từ trong tay hắn tỉ mỉ suy nghĩ nghiên cứu.
Tiêu Phong mê mang nói: "Khăn tơ này không có gì đặc biệt a! Một nữ tử áo trắng cầm cây sáo bằng ngọc trong tay, bên cạnh là một cây hoa lê, trên nhánh cây treo một lồng chim, trong lồng tre có một con chim hoàng yến hoa lệ! Lan nhi này rốt cuộc giở trò quỷ gì?"
"Cá chậu chim lồng? Chẳng lẽ Lan nhi ám hiệu nàng bị nhốt trong hoàng cung bảo chúng ta đi cứu nàng?" Hoàng Phủ Hiên yên lặng nói thầm, lớn mật suy đoán!
Tiêu Phong vừa nghe hai mắt liền tỏa ánh sáng, hắn hận không thể lập tức bay vào hoàng cung cứu Lan nhi ra, cao bay xa chạy cùng nhau tiêu diêu tự tại, nhưng đảo mắt lại thấy không đúng! Hắn một mặt nghiên cứu hình trên khăn lụa, trong miệng nói lẩm bẩm: "không đúng! Nếu Lan nhi ám hiệu nàng bị giam trong hoàng cung, nữ tử này phải là Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575771/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.