Lan Hiên cung, tiếng tiêu quấy nhiễu hàng đêm khiến tâm thần Lan nhi hơi không tập trung, mặc dù nàng không hiểu âm nhạc nhưng nghe nhiều nàng cũng cảm thấy trong đó có mờ ám, vì vậy gọi một nhạc công đến phổ nhạc cho nàng.
"Nô tỳ tham kiến nương nương!" Nhạc công khẽ khom người hành lễ, Lan nhi nhẹ nhàng nhấc tay ngọc, ống tay áo tơ lụa theo cánh tay rơi xuống tới cổ tay.
Giọng dịu dàng của Lan nhi khiến nhạc công thấp thỏm bất an bình tĩnh lại: "Đứng lên!"
"Tạ nương nương!" Nhạc công khẽ đứng dậy, cung kính đứng ở một bên, bộ dạng phục tùng không dám nhìn thẳng Lan nhi. Lan nhi nhẹ giọng nói ra mục đích nàng gọi hắn đến hôm nay: "Hôm nay bản cung mời ngươi đến là vì phổ nhạc, gần đây ban đêm trong cung thường có tiếng tiêu dễ nghe, Bổn cung muốn ngươi phổ nhạc ra!"
Cung nữ nghe vậy yên tâm, nụ cười tự tin hiện trên mặt xinh đẹp, nói: "Nương nương yên tâm, nô tỳ nhất định dốc hết toàn lực!"
"Được! Mời!" Lan nhi nhàn nhạt cười một tiếng, nở rộ như hoa lan vào sáng sớm, trên mặt cánh hoa loáng thoáng lưu lại sương óng ánh trong suốt. Theo phương hướng ngón tay Lan nhi, cung nữ ngồi xuống, cầm giấy bút, chờ nương nương phân phó!
Vừa dứt lời, tiếng tiêu đúng lúc vang lên, cung nữ nghiêng tai lắng nghe, chấm mực nước ngoắc ngoắc viết viết ở trên tờ giấy trắng, tiếng tiêu trầm bổng phập phồng, uyển chuyển du dương! Dần dần, tiếng tiêu dần dần tắt, cung nữ viết xuống nốt cuối cùng!
Lúc này ngoài cửa truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575768/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.