Mặc dù phải đổ máu, nhưng nữ nhân trong hậu cung vẫn không an phận, tre già măng mọc.
Tới hôm đó sau khi ngọt ngào, tình cảm giữa bọn họ ngày càng tăng cao. Cuộc sống yên tĩnh khiến Dao nhi quên mất nỗi đau chôn giấu ở đáy lòng, mỗi ngày đắm chìm trong hạnh phúc, nàng cảm nhận được thật ra thì được người thương yêu rất tốt, nàng cũng từ từ quen với sự tồn tại của Hiên. Hôm nay ánh nắng tươi sáng, nàng mang theo Lục Nhi rỗi rãnh dạo ở trong ngự hoa viên, mệt mỏi, mệt mỏi, liền ngồi trong đình nghỉ mát hóng gió.
Bởi vì Lục Nhiễu kỳ hoặc tử vong, mấy cô gái từ Minh quốc tới cũng an phận chút, chỉ là Khinh Họa và Tử Yên dù sao cũng là nữ nhi trọng thần, không thể đối đãi ngang hàng, họ không phải Tần phi, mà là khách hoàng gia.
Ngày hôm đó, một mình Khinh Họa đến Ngự Hoa Viên giải buồn, chợt trong lúc lơ đãng trông thấy giai nhân sáng trong trong lương đình, nàng nhếch miệng, vẻ mỉm cười hiện lên ở trên mặt, nàng nhanh chóng chạy tới, hành lễ vấn an: "Tham kiến hoàng hậu nương nương, thần nữ có thể ngồi chung với ngài chút không?"
Dao nhi đang lâm vào trong trầm tư nghe vậy lập tức hồi hồn, đang lúc Khinh Họa nháy mắt to đáng yêu, trong con ngươi ngây thơ không có lộ ra một chút tạp niệm, lần đầu nhìn, Dao nhi không khỏi sinh ra hảo cảm đối với nàng, nàng chống thân thể lười biếng lên, cười yếu ớt làm một dấu tay mời, nói: "Ngồi!"
Khinh Họa hào phóng không chút nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575756/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.