Thế giới này hấp dẫn và hiểu lầm quá nhiều, nếu như không có sự tin tưởng của ngươi, ta làm sao kiên trì!
Giữa trưa, Hoàng Phủ Hiên và bọn họ đội nắng nóng đi thị sát chiến địa, hy vọng có thể tìm ra mưu kế tiêu diệt được Dạ Quân trong một lần hành động, bên trong phủ chỉ có Dao nhi và Liễu Nhu, Dao nhi rỗi rãnh tới nhàm chán luyện thư pháp trong phòng, nhìn giấy trắng trống rỗng, lòng của nàng cũng trống rỗng, muốn điền cái gì để lắp đầy nó, vì vậy dùng bút lông ngoắc ngoắc vẽ tranh ở trên tờ giấy trắng, nhưng không biết tính sao, cư nhiên viết hai chữ ‘ tâm nguyện ’.
Thả bút xuống, nàng nghiêng cổ, lông mày khẽ cong, một cỗ ưu sầu nhàn nhạt đánh úp tới đuôi lông mày, nàng khổ nghĩ cũng không hiểu, tâm nguyện nên là gì?
Bởi vì hai chữ tâm nguyện, lòng của nàng không bình tĩnh rồi, rối loạn, hơn nữa có một dự cảm không tốt, cứ có cảm giác hôm nay sẽ có chuyện lớn gì xảy ra. Nàng nhíu nhíu mày, ngó ra ngoài cửa sổ, bầu trời bao la vạn dặm không có bóng mây, rất xanh rất trong, không có dính vào tạp chất.
Dự cảm bất an quanh quẩn ở trong lòng nàng, bỏ đi không được. Nàng không khỏi tự lẩm bẩm: "Hôm nay trời quang đãng vạn dặm trong sáng, chẳng lẽ sẽ chợt biến chuyển, nổi lên gió mưa sao?"
Chợt, cuồng phong gào thét, nhánh cây trong viện chập chờn, giấy trắng trên bàn cũng bị thổi trúng bay loạn, nàng tay vội chân loạn lại bắt không được. Một cỗ gió mạnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575750/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.