Hôn mê hết sức, long trời lở đất, lúc tỉnh lại lần nữa, chuyện cũ đã qua.
Thái hậu trên cao nhìn xuống, nhìn Lưu Quân Dao hôn mê, đột nhiên cười thần bí. Cúi người xuống, không biết bỏ cái gì vào tay nàng! Phất phất ống tay áo. Cũng không quay đầu lại rời đi.
Ngày kế, bầu trời trời xanh mây trắng, từng đám mây bay bay. Ngọt ngào, ấm áp giống như là kẹo đường.
Minh quốc và Nguyệt quốc hòa thân, cả nước vui mừng! Dân chúng đều vây ở ven đường, vui vẻ đưa tiễn công chúa. Bởi vì công chúa, bọn họ mới miễn bị đồ thán! Có người còn tới trong miếu cầu xin Bồ Tát, phù hộ công chúa hạnh phúc an khang!
"Cung tiễn công chúa, công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế...." Dân chúng rối rít quỳ rạp xuống cửa thành, khấu đầu đưa tiễn! Thanh âm liên tiếp, xông thẳng lên trời. Đáng tiếc, công chúa hôn mê chưa từng nghe. Khi nàng tỉnh lại lần nữa, đoàn xe đã ra thành, đang đi ở trong rừng cây.
Tiếng chim kêu to, tiếng gió, tiếng bánh xe lăn đều, đan vào nhau!
Xe ngựa lắc lư, nàng từ từ tỉnh lại. Nhìn không gian thu hẹp, kinh ngạc chẳng biết tại sao!
Đột nhiên cảm thấy trong tay khác thường, suy nghĩ của nàng bị kéo về, mang theo nghi ngờ, nàng mở bàn tay ra, bên trong là một cục giấy. Nàng chậm rì rì mở ra từng chút. Mấy chữ đập vào mắt lại làm cho trong lòng nàng run sợ. Từng chữ từng chữ đập vào trái tim, cả xương cũng cảm thấy đau.
"Mạng của phụ huynh (cha anh),đều ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575706/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.