Không trung từ từ hiện ra một đám mây đen. Bay về chỗ xa xôi cho đến khi không thấy rõ!
Trên giường bệnh, lão bà bà vô lực tựa vào trên người Lưu Quân Dao, Hoàng Phủ Hiên cũng ngồi ở trên mép giường, lẳng lặng lắng nghe bà dặn dò.
"Lần trước ở đáy vực, vô tình phát hiện các ngươi. Vì vậy nổi lên lòng xấu xa, đánh bọn ngươi hôn mê rồi sử dụng thử thuốc. Trải qua trăm ngàn thí nghiệm chủng loại độc dược, các ngươi đã là bách độc bất xâm. Vậy mà hôm nay ta bị kẻ địch ám hại, thân chịu trọng thương! Qua không lâu hành tung của ta sẽ bại lộ, các ngươi nên sớm rời đi. Nếu không sẽ bị ta liên lụy!" Lão bà bà kịp thời nói rõ nguyên nhân hậu quả.
Lưu Quân Dao và Hoàng Phủ Hiên liếc mắt nhìn nhau, lo lắng lắc đầu một cái, trăm miệng một lời nói: "Không được, chúng ta không thể vứt lại bà!"
"Ta tàn nhẫn với các ngươi như vậy, các ngươi không hận ta sao?" Lão bà bà yếu đuối cười cười, thấp giọng hỏi thăm. Nhưng đồng thời trong lòng bà rất vui vẻ an ủi! Quả nhiên không nhìn lầm người!
Lưu Quân Dao vỗ vỗ lưng của bà, giúp bà thở thông suốt, cười yếu ớt nói: "Hận rất khổ, không bằng không hận!"
"Đúng nha, bà bà tốt nhất dưỡng thương, chúng ta sẽ không bỏ bà!" Hoàng Phủ Hiên cũng giúp, bọn họ há là người vô tình vô nghĩa sao? Huống chi trong khoảng thời gian này nhờ có bà bà chăm sóc, nếu không bọn họ sớm đã chết ở đáy vực rồi.
"Ha ha ha.... Ta quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575700/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.