Liễu Nhu thu hết sự tham lam của hắn vào mắt, lạnh lùng nhếch miệng, nói: "Quản tốt miệng của ngươi! Nếu để cho người khác biết bổn vương phi vì tranh thủ tình cảm mà hạ độc thủ, làm mất hài tử! Ngươi liền mang theo những hoàng kim này đến diêm vương điện mà xài đi!"
Hắn nịnh hót lấy lòng: "Vương phi yên tâm, từ nay về sau tiểu nhân chính là người câm!"
Liễu Nhu liếc nhìn hắn một cái, thật chán ghét sắc mặt tiểu nhân của hắn, vội vàng đuổi hắn đi "Ngươi còn không đi?"
"Tiểu nhân đi ngay, tiểu nhân cáo từ!" Ôm những thỏi vàng sáng trong người, hắn hận không có cặp chân dài hơn, nhanh chóng đi về.
Trong phòng chỉ có một mình nàng. Liễu Nhu đắc ý cười: "Lưu Quân Dao, đấu với ta, ngươi còn non lắm. Ngươi đủ thông minh, đáng tiếc lại lòng dạ đàn bà, không đủ hung ác tàn nhẫn. Ha ha ha......"
Trên nóc phòng, hai người ẩn nhẫn tức giận, Hiên Viên Triệt nắm chặt hai quả đấm, khanh khách vang dội, môi dưới bị hắn cắn ra tia máu, nếu không phải là Thiên Vũ ngăn, hắn nhất định bất chấp tất cả vọt vào giết đại phu đó, cũng muốn hung hăng tát Liễu Nhu, nữ nhân độc ác này, cư nhiên tự tay giết hài tử của mình, chẳng lẽ ở trong mắt Liễu Nhu, hắn chỉ đáng giá thế thôi?
Thiên Vũ nhìn chuyện không ổn, lôi kéo Hiên Viên Triệt bay đi.
Lan nhi mới vừa đi qua liền có lòng cảnh giác, nàng tìm được chứng cớ, không nghĩ tới lại đụng phải hai phi tặc, nàng thầm kêu không tốt: "Chẳng lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575687/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.