Roi vô tình rơi vào trên người mảnh mai của nàng, xẹt qua từng đạo vết thương. Nhưng không thể đền bù đau đớn trong lòng!
Nàng cắn chặt hàm răng tuyệt không thỏa hiệp, ‘ khàn ’, rên rỉ thống khổ khạc ra từ trong môi son. Y phục mỏng manh trải qua một phen roi quất, chỉ chốc lát sau, y phục rách bươm, lộ ra từng vết roi đỏ sậm, Ám Dạ không đành lòng, theo bản năng để nhẹ lực đạo.
Nàng ẩn nhẫn, khiến lửa giận của Hiên Viên Triệt càng lớn, hắn chính là không ưa bộ dáng kiên cường của nàng, không ưa nàng giả bộ vô sự. Cả giận nói: "Cầu xin tha thứ đi! Nếu như ngươi cầu xin tha thứ, Bổn vương có thể miễn nỗi khổ da thịt cho ngươi!"
Nếu như Lưu Quân Dao thật cầu xin tha thứ thì sao? Nói vậy Hiên Viên Triệt cũng sẽ không bỏ qua nàng! Hắn chính là một người như vậy, lãnh khốc vô tình, thành lập tôn nghiêm kiêu ngạo của mình trên sự thống khổ của người khác.
"Ta...... Không có...... Lỗi!" Lưu Quân Dao nhịn đau, nói từng chữ từng chữ. Nhưng, hắn căn bản không nhìn ra kiêu ngạo của nàng, chống chế không thể nghi ngờ là thêm dầu vào lửa.
"Vậy sao? Bổn vương muốn nhìn xem là xương ngươi cứng, hay roi của bổn vương cứng!" Hắn xông tới, đoạt roi trong tay Ám Dạ, muốn tự tay chấm dứt tánh mạng của nàng.
"A...." Không đỡ được những đợt roi mạnh mẽ của hắn, nhắm mắt, hai tay vô lực trợt xuống, nàng ngất đi.
"Vương gia, vương phi đã hôn mê!" Ám Dạ cản hắn nâng roi, Vương gia độc ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575685/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.