<tbody>Mắt là cửa sổ tâm hồn, vô luận một người ẩn núp sâu như thế nào, ánh mắt của hắn cũng sẽ tiết lộ nội tâm bí mật trong lòng hắn lúc lơ đãng!
Lưu Quân Dao nhìn chằm chằm hai mắt sư phụ, cố gắng tìm ra chút đầu mối. Nhưng đáng tiếc! Công phu của nàng không đủ sâu, đọc không hiểu lòng của sư phụ. Linh Cơ Tử cười rất nghịch ngợm, nói: "Đồ nhi, con trước đừng động tới những thứ này, sư phụ tự có đạo lý!"
Không đợi nàng có phản ứng gì, sư phụ liền lôi kéo nàng chạy, nàng tức giận thở hổn hển chạy theo phía sau, thở không ra hơi! Nhưng sư phụ lại sảng khoái tinh thần.
Trên bàn rượu, chiếc đũa của Linh Cơ Tử lướt khắp nơi chỉ để lại một mảnh hỗn độn. Lưu Quân Dao bình tĩnh nhìn trên bàn cơm không chừa lại gì, bộ dáng khi ăn của sư phụ nàng ra sao nàng đã quá quen. Giờ phút này nàng chỉ hy vọng sư phụ nhanh chóng ăn xong, nàng cũng có thể biết được huyền bí của Đằng Long đồ.
Vừa ý chuyện xảy ra bên ngoài, Linh Cơ Tử lau miệng xong, mỉm cười nói: "Đồ nhi ngoan, thức ăn hôm nay ăn ngon thật,! lần sau gặp lại sư phụ sẽ cảm tạ sau "
"Sư phụ.... Sư phụ...." Mặc cho Lưu Quân Dao hô hào như thế nào, Linh Cơ Tử cũng không nghe được, bởi vì hắn đã biến mất trong biển người. Ai! Nàng không tiếng động than thở, sư phụ thật là hại chết người. Hắn thì tốt, lấy đi Đằng Long đồ, để lại một đám người tham lam mơ ước Đằng Long đồ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575676/chuong-36.html