Nàng ngửa đầu nhìn vương phủ uy nghiêm trang trọng, ba chữ to ‘ Cảnh vương phủ ’ cứng cáp có lực rất là chói mắt dưới ánh mặt trời. Trước cửa vương phủ có hai con sư tử bằng đá uy nghiêm. Làm cho người ta cảm thấy vô hạn áp bách.
Cửa son chậm rãi mở ra, một ngọn gió thổi qua, vị phấn bột nước nồng đậm đập vào mặt, "Vương gia, ngài trở lại, Vương gia...." Xích Luyện bộ lạc ngưng chiến rồi, đưa tới nhóm lớn mỹ nhân, bên trong hoàng cung không chỗ sắp đặt, không thể làm gì khác hơn là nhét vào trong phủ Hiên Viên Triệt.
Chúng mỹ nhân tịch mịch đã lâu, tranh nhau biểu hiện, ai cũng không cam lòng rơi ở phía sau.
Lưu Quân Dao mắt lạnh nhìn họ, vẻ mặt họ làm cho người ta ghê tởm. cảm thấy chua xót, Nàng nhẹ giọng than thở: "Chúng ta thật không thể như lúc ban đầu nữa!"
"Biểu ca!" Thanh âm dịu dàng khiến cho hiện trường yên lặng như tờ, mày liễu cong cong, môi đẹp đỏ mọng, dáng vẻ linh lung. Liễu Nhu lắc nhẹ eo thon, bước nhanh đến gần Vương gia.
"Nhu nhi! Đi chậm một chút!" Sãi bước lên trước, ôm chặt nàng trong ngực, dịu dàng quát lớn.
Nam tử lạnh như băng, chỉ có ôm Liễu Nhu trong ngực mới có thể hóa thành một dòng nước. Nhận thức này khiến Lưu Quân Dao cực kỳ khó chịu, nặng nề thở dài, yên lặng trong lòng nói: "Trong mắt hắn chỉ có Liễu Nhu sao? Vậy hắn liều mình cứu mình ở tiền tuyến coi là gì? Bất kể như thế nào, ta nhất định muốn khiến hắn yêu ta!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575670/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.