<tbody>Sau một cuộc chiến bại, Dạ Quân không cam lòng! Ngày kế! Đánh trống vang dội!
Chiến sự hết sức căng thẳng giương cung bạt kiếm! Vạn ngựa chạy qua, đất rung núi chuyển, vạn tên cùng bắn, lực lượng đông đảo hùng mạnh, trong nháy mắt biến chuyển!
‘Oanh ’ một tiếng, đầu óc mọi người trong nháy mắt nổ tung, tất cả đều tới quá đột ngột, làm cho người ta ứng phó không kịp. Lưu Quân Dao lao ra cửa. Vừa lúc đụng phải Lạc Thiên và Hiên Viên Triệt sắp sửa ra cửa, bọn họ cũng mặc khôi giáp, tay cầm kiếm dài, trên mặt tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Kéo chặt Lạc Thiên, lo lắng: "Ca, để cho muội đi cùng!", nhìn như hỏi thăm, nhưng trong giọng nói lộ ra kiên định không thể kháng cự.
Lạc Thiên cả giận nói: "Hồ nháo! Ở lại trong phủ, không được đi ".
"Nhưng..." Nàng còn muốn tiếp tục, chỉ là vừa muốn nói ra liền bị hắn hung ác trợn mắt nhìn trở về!
"Chúng ta đi!" Lạc Thiên vẫy gọi phía sau, mười tướng sĩ theo sau, Lưu Quân Dao không chịu an phận, con ngươi vẫn chuyển động, đột nhiên đã có chủ ý. Nàng nhấc chân chạy vào phòng bếp.
Trống trận nổi lên bốn phía, khói trắng cuồn cuộn, người ngã ngựa đổ, lửa đạn cả ngày, liều chết đọ sức.
Bọn họ đứng ở trên tường thành thật cao, mắt nhìn xuống quân đội phía dưới, dễ thấy nhất chính là Dạ Quân trong quân đội, hắn ngồi ngay ngắn ở trên chiến xa, tròng mắt nhìn thẳng phía trước, khí phách tự thiên mà thành.
Cửa thành đóng chặt, phòng thủ nghiêm ngặt, mặc cho Dạ Quân khiêu khích thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575664/chuong-24.html