Phong Mạc Thần rời Nam hoang, Bạch Ly Nhược một mình canh giữ hai đạo thiên hiểm, đội quân của thái tử Tây Lương mãi không thấy tới, nàng đã phái thám tử đi và trở về hồi báo, đoàn quân của Tây Lương tựa hồ cũng bận tâm, dù sao xuất binh đến Bắc Man, tấn công một thôn trang nhỏ yếu nơi biên cảnh, cũng không phải là chuyện vinh quang gì.
Phong Mạc Thần đi Ma giáo cứu A Nhã, tạm thời không đề cập tới, chỉ nói đến chuyện của Bạch Ly Nhược, một người mang theo mấy trăm người ngựa ở bên thác nước vĩ đại đợi thái tử Tây Lương, có lẽ là trong thôn Bắc Man đã có người là gian tế, nên binh mã của Tây lương đều có thể đạp đổ và đi qua những bố trí của Phong Mạc Thần, mắt thấy đội quân của Tây Lương sẽ đạp phá Nam hoang, Bạch Ly Nhược nhìn thác nước khổng lồ thác trầm tư.
Bảo trưởng đã giục người chuẩn bị rút lui, chỉ có Bạch Ly Nhược là suy xét biện pháp cuối cùng để giải cứu Bắc Man.
Nếu đánh một trận, đối với Bắc Man chỉ là vấn đề sở hữu, cùng lắm thua thì thần phục Tây Lương, nộp thuế giao nộp cống, nhưng đối với Phong Mạc Thần mà nói, đây là vấn đề danh tiết, người trong thiên hạ đều trông coi trận đánh này, hắn thua, Sở quốc trở thành tá túc địch, còn Nhan Hán Tam sẽ không cho hắn thêm bất kỳ thuốc giải nào nữa, Phong Mạc Thần không quan tâm sinh mệnh của chính hắn, nhưng nàng quan tâm, Phong Mạc Thần không quan tâm danh tiết Chiến Thần của Sở quốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487912/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.