Sáng sớm, khi ánh mặt trời đầu tiên xuyên qua hai ngón tay, chiếu vào gian phòng, Phong Mạc Thần đứng dậy, bắt đầu mặc quần áo, lúc hắn chuẩn bị nước tắm xong, Bạch Ly Nhược vẫn ngủ say như cũ, dưới mí mắt trắng bóng của nàng có một vết thâm nhàn nhạt, giống như bộ dạng thiếu ngủ, tối hôm qua, thật sự khiến nàng mệt muốn chết rồi.
Hắn tắm xong, đi tới bên giường, nhẹ giọng kêu nàng, "Nhược nhi, Nhược nhi rời giường......"
Bạch Ly Nhược chậm rãi mở mắt, chưa tỉnh táo, "Vẫn còn sớm mà!".
Cả người nàng đau nhức, nằm trên giường không muốn dậy, Phong Mạc Thần cưng chiều cười, "Vậy nàng tiếp tục ngủ đi, ta đi Nam hoang, khi nào nàng khỏe lại thì đến Nam hoang tìm ta".
Bạch Ly Nhược lắc đầu, ngồi dậy, tóc đen như thác nước xõa trên vai làm nổi bật da thịt như ngọc, xinh đẹp như yêu tinh, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, "Ta đi với chàng, chúng ta không nên tách ra nữa, thời gian vốn không còn nhiều!"
Phong Mạc Thần mỉm cười gật đầu, sau đó cầm quần áo sạch sẽ mặc lên cho nàng, Bạch Ly Nhược nhìn tay hắn dịu dàng mặc quần áo, cau mày nói, "Còn chưa mặc yếm......"
"Không có thói quen mặc, cũng không cần mặc". Phong Mạc Thần vén tóc nàng ra sau cổ, mỉm cười đáp.
Bạch Ly Nhược nhận lấy y phục trong tay hắn, "Ta tự mặc, chàng xem có cần chuẩn bị gì không, chắc trưởng thôn chờ chúng ta lâu rồi".
Phong Mạc Thần gật đầu, sau đó đi thu thập đồ đạc, Bạch Ly Nhược lưu loát mặc y phục, dùng cái dây tua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487910/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.