"Chớ nói nhảm, Mộc Thất cùng Bạch Ly Nhược vốn là một người, ta sẽ không để cho nàng có chuyện." Phong Mạc Thần cầm tay của nàng, ánh mắt lạnh lẽo lóe ra vẻ sắc bén, mím chặt môi mỏng tạo thành một độ cong quyến rũ.
Thời điểm hai người trở lại khách điếm, Chu Thanh đang luyện kiếm, Huyền Đại mất hứng thú đứng bên cạnh, vừa thấy Bạch Ly Nhược cùng Phong Mạc Thần trở lại, hắn nhảy nhào vào trên người họ "Phụ thân, mẫu thân, rốt cuộc các người cũng trở lại."
Phong Mạc Thần xoa tóc Huyền Đại "Chu thúc thúc dạy ngươi luyện kiếm sao rồi, sao lại không chịu học hành tử tế?"
"Phụ thân.” Huyền Đại lộ ra thần sắc thống khổ, sau đó cọ vào người Bạch Ly Nhược làm nũng.
"Trên giang hồ, những người có võ công như Chu thúc thúc chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, không biết bao nhiêu người cầu xin được nhìn hắn múa ra một bộ kiếm pháp, ngươi lại không biết tốt xấu!" Phong Mạc Thần kéo Huyền Đại từ trên người Bạch Ly Nhược xuống, thanh âm lạnh nhạt.
"Gia, người đừng nói vậy, tiểu thiếu gia có tư chất thông minh, học những thứ mãng phu chi dũng (hành động dũng cảm nhưng không thiên về lý trí) này cũng không có tác dụng nhiều lắm!" Đầu Chu Thanh đầy mồ hôi, nói chuyện rất cẩn thận. Khi còn ở Huyền Sơn, hắn đã biết Huyền Đại thông minh không ai bằng, nhưng “hắn” không thích học võ, nếu không, hắn cũng không xứng làm sư phụ của Huyền Đại.
"Vô dụng? Chờ ngày nào đó hắn gặp nguy hiểm sẽ hiểu rõ, dựa vào thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487840/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.