"Là ai ở bên tai ca hát? Nhân tại sinh, trách tại thân, cùng người nào đồng quy đều khó có khả năng?" Hắn vùng vẫy muốn tỉnh lại, nhưng đầu đau muốn nứt, một lần lại một lần, hắn vùng vẫy thất bại, nhưng trong mê mang, có cảm giác rằng, nếu hắn tiếp tục ngủ, sẽ vĩnh viễn mất đi Ly Nhược của hắn...
Hắn muốn tỉnh lại, hắn không thể ngủ tiếp, Phong Mạc Thần đầu đầy mồ hôi, thị vệ chăm sóc bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, thần tiên túy, cho dù có nội lực rất cao, uống một giọt, đều phải ngủ trên ba ngày, nhưng Phong Mạc Thần uống gần một chén.
"Có cần bẩm báo nương nương không?" Thị vệ thương lượng với nhau.
"Vẫn không cần, nương nương và Liễu Phi đang công phá hoàng cung, bây giờ không thể bị quấy rầy."
Phong Mạc Thần trong đầu cảm giác càng lúc càng nặng, tựa như có cái gì muốn nổ tung, tiếng ca một mực lượn vòng bên tai, thân thể hắn không ngừng co giựt, tiếp theo chợt ho một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngón tay Bạch Ly Nhược đã bị dây đàn cắt, đàn không có điệu, cho nên mỗi lần nàng đàn, ngón tay càng thêm đau, trong không khí lạnh lẽo có mùi máu tươi nhàn nhạt, thanh âm của nàng càng thêm trong sáng.
Mắt thấy quân tâm dao động, Hoa Hình chỉ đạo cho Liễu Y Y mặc quân trang nói "Tìm cung thủ, bắn chết nàng."
Liễu Y Y mặc áo Phong Mạc Thần chủ soái, mắt hạnh mày ngài, áo giáp ngân sắc sáng chói dưới ánh mặt trời, tư thế oai hùng, nàng muốn làm như vậy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487791/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.