"Vạn An?" Thái hậu đứng dưới ánh mặt trời cười lạnh một cái "Hoàng cung của ngươi như thế này làm sao ai gia vạn an được đây”.
"Mẫu hậu." Phong Mạc Nhiên cau mày.
"Mẫu hậu cái gì? Còn biết ai gia là mẫu hậu của ngươi, hiện tại ngươi chỉ biết tới con hồ ly tinh này, giang sơn xã tắc cũng không cần sao?". Thái hậu bên ngoài mạnh bên trong yếu, mặt lạnh, đi tới bên cạnh cái nôi.
Bạch Ly Nhược vội vàng tiến lên, che chở hài tử, Phong Mạc Nhiên cũng ngăn ở trước người của nàng, hướng về phía Thái hậu ôm quyền nói "Mẫu hậu, Phong Mạc Thần tạo phản, căn bản không trông nom đến chuyện tình của Ly Nhược, Ly Nhược cũng là người bị hại!"
"Câm miệng!" Ánh mắt Thái hậu sắc bén như một mũi tên nhọn, mang theo uy lực thẳng tắp bắn về phía Bạch Ly Nhược.
Phong Mạc Nhiên quả nhiên ngậm miệng lại, chỉ cau mày thở dài.
"Yêu phụ căn bản không chết, từng ấy năm tới nay vẫn như vậy, mọi sóng gió vẫn là do nàng ta gây ra, sao ngươi lại không biết?". Thái hậu nói gần như gầm thét, ngực không ngừng phập phồng, cơn tức giận tựa hồ không nhẹ.
Phong Mạc Nhiên vẫn trầm mặc như cũ, đầu cúi thấp hơn, xem ra, hắn biết tất cả những chuyện này.
"Ngươi tới đây cho ai gia, đến Từ Ninh cung tra hỏi!". Thái hậu vung ống tay áo, hung hăng tát Bạch Ly Nhược một cái, ngay sau đó xoay người bước đi.
Phong Mạc Nhiên bất đắc dĩ hướng về phía Bạch Ly Nhược mỉm cười, sau đó cùng Thái hậu ra khỏi Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487783/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.