Đợi cây châm dài xuyên qua đốt sống cuối cùng, người hành hình cũng một đầu mồ hôi lạnh, máu đỏ thẫm theo trong cốt tủy chảy ra, mặt Phong Mạc Thần trắng bệch, hai tay nắm chặt, từng khớp xương nổi lên.
"Tả Hộ Pháp, chuẩn bị xong chưa? Chúng ta tiếp tục." Tả hữu có chút đồng tình Phong Mạc Thần, tốt bụng nhắc nhở hắn, loại hình phạt tiếp theo, là hình phạt tàn khốc nhất, không dồn người đến chỗ chết, nhưng phải chịu thống khổ, khiến con người ta sống không bằng chết.
Liễu Y Y khóc lớn thành tiếng, nàng không nhìn được nữa rồi, một người đang tốt lành, phải chịu loại hình phạt này, sẽ đau đớn đến thế nào đây?
Môi Phong Mạc Thần không chút huyết sắc, cười suy yếu một tiếng "Các ngươi cứ tiếp tục, ta không sao!"
Người hành hình đối diện nhìn hắn, côn trượng nặng nề vung lên hung hăng đánh xuống, côn thứ nhất, giáng xuống xương sống tạo một vệt tím thẫm rõ ràng, Phong Mạc Thần bị đánh liền ngã về phía trước, mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh như mưa.
Côn thứ hai, Phong Mạc Thần mím chặt môi đến mức bật ra tia máu, cắn răng cơ hồ làm môi sưng lên, thân thể hắn lắc lư mấy cái, hắn giữ vững sống lưng, hai con mắt sáng ngời, không chút sợ hãi chút nhìn về phía trước.
Côn thứ ba, Phong Mạc Thần đưa tay ra chống đỡ, chống chân thật chắc lên tượng đá, mồ hôi lạnh trên trán từng giọt lăn xuống, bóng loáng trên mặt đá cẩm thạch lên, lưu lại một chuỗi thủy ngân.
Không biết đánh qua bao lâu, sống lưng hắn tím thẫm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487773/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.