“Y Y, nàng hà tất phải như vậy?” Phong Mạc Thần muốn đẩy nàng ra, lại bị nàng ôm chặt hơn.
“Thần, ta mặc kệ, ta thích chàng, từ lúc nhỏ đã thích chàng, chỉ cần chàng chịu cho ta một đứa con, chuyện của chàng và Bạch Ly Nhược, ta không những giúp chàng gạt nghĩa mẫu, ta còn có thể giúp chàng!” Liễu Y Y vòng chặt hai bàn tay, chặt chẽ ôm hắn.
Phong Mạc Thần im lặng một hồi, trong mắt mơ màng, tâm tư như mông lung. Một lúc lâu, hắn quay lại lau đi nước mắt trên mặt Liễu Y Y, lạnh nhạt nói “Ta đáp ứng nàng”
Liễu Y Y cười lộ ra một lúm đồng tiền, trong phòng bừa bãi, nàng chậm chạp mở ra nút thắt quần áo trên người của Phong Mạc Thần, tỉ mỉ, giống như muốn lưu lại thời khắc này vậy.
Phong Mạc Thần nhìn thấy hai tay nàng run rẩy, chặn lại cầm tay nàng, trên mặt lộ ra vẻ áy náy “Để ta…”
Hắn bắt đầu cởi bỏ y phục của mình, sau đó là của nàng, hắn bắt đầu tưởng tượng thân thể trước mặt là của Bạch Ly Nhược, bắt đầu quay về một màn cá nước thân mật tối hôm qua.
Biểu hiện của hắn làm cho nàng hài lòng, Liễu Y Y cuộn trong lòng ngực của hắn, ngủ thật say, Phong Mạc Thần mở to phượng mâu, từ bình minh đến khi mặt trời lặn, cho đến khi hoàng cung phái người đến tuyên chỉ, thúc giục hắn lên đường đi đến Tần Châu.
Lúc Liễu Y Y thức dậy, hắn đã rời khỏi, hắn như vậy lặng yên rời đi, bên cạnh còn sót lại mùi hương rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487763/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.