Sắc mặt Bạch Ly Nhược không còn chút máu, muốn cười nhưng cười không nổi, nàng đã thấy rõ, thiếu niên thiên tử này đúng là thâm tàng bất lộ, khi bọn họ cứu Vân Cảnh Mạch, hắn ở bên thờ ơ lạnh nhạt, cho tới bây giờ, hắn luôn đặt bọn họ trong lòng bàn tay mình, khống chế đại cục.
“Mẫu hậu vẫn chưa biết chuyện này, người đã lớn tuổi, trẫm không muốn người phải bận tâm lo nghĩ những chuyện vụn vặt” Phong Mạc Nhiên nhận nước muối súc miệng từ cung nữ, liếc mắt nhìn Bạch Ly Nhược một cái.
Bạch Ly Nhược gần như kiệt sức, đúng là bọ ngựa bắt ve, nhưng mà rốt cục mục đích của Phong Mạc Nhiên là gì?
Nếu Thái hậu biết được Vân Mạch Cảnh vẫn còn sống, có lẽ tất cả Vân gia Lăng châu đều không thoát khỏi liên can, thậm chí cả Phong Mạc Thần cũng vậy.
“Hoàng thượng, cái người có dáng dấp rất giống Vân Cảnh Mạch, hiện đang ở đâu?” Bạch Ly Nhược cố giữ bình tĩnh, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
“Ở trong thiên lao.” Phong Mạc Nhiên nhàn nhạt, biểu tình không chút thay đổi liếc mắt nhìn Bạch Ly Nhược một cái, hắn hi vọng dùng Vân Cảnh Mạch và Bạch Thanh Loan để đổi lấy nàng, bất kể nàng có nguyện ý hay không.
“Hoàng thượng, người biết không? Ta vẫn luôn nghĩ chúng ta là bằng hữu.” thân hình Bạch Ly Nhược chênh vênh, lảo đảo nhìn Phong Mạc Nhiên.
“Đủ rồi!” Phong Mạc Nhiên gầm lên, một tay đỡ Bạch Ly Nhược, ý vị thâm trầm nói “Có bỏ ra mới có thu lại, đây là một cuộc trao đổi công bằng, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487758/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.