Phong Mạc Thần cười lạnh “Sợ sao? Ngày mai ta sẽ đích thân đón nàng hồi phủ, nếu như không muốn chuốc lấy phiền toái, thì tốt nhất ngoan ngoãn theo ta đi”
Bạch Ly Nhược tức giận không ngừng thở dốc, gật đầu nói “Được, ngày mai ngươi tới đón ta, nhớ kỹ, giờ thìn canh ba, trăm ngàn lần không được đến muộn”.
Phong Mạc Thần nghi ngờ nhìn nàng, ngẩng đầu nhìn trăng cười lạnh một cái, bàn tay to lớn bóp lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, đôi môi mỏng kề sát vào tai mịn màng của nàng, trầm giọng nói “Đừng giở thủ đoạn gian trá gì, ngày mai ta nhất định phải nhận được nàng”
Bạch Ly Nhược mỉm cười, thong thả xoay người, trong mắt như có một tia đen tối “Ngươi cảm thấy rằng, ngày mai ta sẽ giở thủ đoạn gian trá?”
“Ly Nhược, bởi vì ta thích nàng, nên ta sẽ không làm hại nàng, nhưng mà nàng và người phía sau sẽ không giống nhau, nhớ kỹ Đường lang bộ thiện – Hoàng tước ở phía sau, ta không hy vọng chúng tha phải chia cách ba tháng nữa, đời người thật ra rất ngắn, không có bao nhiêu cái ba tháng cho chúng ta phung phí” Phong Mạc Thần hai tay ôm lấy vòng eo mãnh khảnh của nàng, đặt đôi môi mỏng khêu gợi hôn trượt xuống một đường, cuối cùng là dừng ở đôi môi hồng của nàng, đôi mắt thâm u của hắn gợn lên một chút sóng, nhìn vào mắt nàng, đồng tử càng thêm sâu sắc, giọng nói trầm thấp vang lên như mê hoặc “Nhắm mắt lại, nghĩ đến ngày mai ta sẽ phối hợp kế hoạch của nàng”
Bạch Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487752/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.