Chương trước
Chương sau
Bạch Thanh Loan cùng Bạch Ly Nhược buộc phải thi lễ: “Đúng vậy thưa nương nương, thần thiếp đã thả ra.”
Bạch Thanh Loan thản nhiên, mang theo giọng điệu giễu cợt, Bạch Ly Nhược nhẽ kéo ống tay của nàng,đừng gây xung đột tại đây.
“Xem ra, sống trong lãnh cung cũng không tồi, nghe nói ngươi không muốn ra ngoài, hở, đây là ai?” Thượng Quan Yến nhíu mày nhìn Bạch Ly Nhược, tay nâng cằm Bạch Ly Nhược.
Bạch Ly Nhuợc bị buộc nhìn vào mắt nàng ta, móng tay bén nhọn trên cằm Bạch Ly Nhược để lại dấu đỏ lờ mờ, Tiểu Man muốn tiến lên cứu chúa, nhưng Bạch Thanh Loan đã vượt lên trước một bước.
Nàng đẩy Thượng Quan Yến ra, kiểm tra cằm của Bạch Ly Nhược, thản nhiên nói ”Hoàng hậu nương nương, nàng ấy chính là Thần vương phi, ngươi chắc chắn khi Thần vương nhìn thấy vết thương này, sẽ không đau lòng chứ?”
“Ngươi …” Thượng Quan Yến trừng mắt, không thể ngờ lại mang Thần vương ra dọa nàng, đúng vậy, hoàng thượng sủng ái nàng, vốn là do có Thái hậu ở trên, nhưng Thần vương không phải Thái hậu hạ sanh sẽ không tha cho nàng.
Cười lạnh một cái, trong mắt Thượng Quan Yến hiện lên một chút âm độc, nhỏ không động được, nhưng lớn là do nàng quản lý, lập tức vung tay áo, cả giận nói “Loan quý phi, không ngờ ngươi lại cả gan chạm vào Bổn cung?”
“Hoàng hậu nương nương, người hiểu sai rồi.” Bạch Ly Nhược vừa định giải thích, lại bị Bạch Thanh Loan chặn lại, kéo ra phía sau mình.
“Hiểu lầm cái gì? Ta không muốn động thủ, nhưng ngươi lại hủy dung nàng!” Bạch Thanh Loan trợn mắt, rõ ràng không để Thượng Quan Yến trong mắt.
“Ngươi, ngươi…” Thượng Quan Yến không nghĩ rằng Bạch Thanh Loan ở trong lãnh cung mấy tháng, tính tình ngang ngạnh không hề giảm đi “Bay đâu, mau bắt Loan quý phi lại cho ta!”
Bạch Ly Nhược chẳng ngờ được sự tình lại chuyển biến thế này, muốn ngăn cản đã không còn kịp, mắt thấy mấy thái giám xông lên trước, Bạch Thanh Loan không chút hoảng loạn, phẩy tay áo lên mấy cái, làm tất cả thái giám đến gần ngã xuống, toàn bộ gào khóc.
Bạch Ly Nhược kinh ngạc há to miệng, tỷ tỷ biết võ công sao? Hơn nữa xem ra, còn là một cao thủ.
Kinh ngạc không chỉ Bạch Ly Nhược, mà Thượng Quan Yến cũng vậy, Bạch Thanh Loan cười giễu cợt: “Hoàng hậu nương nương, lần sau đừng đem đám vô dụng này bên người, thật mất mặt!”
“Bạch Thanh Loan, ngươi lại lén luyện võ công, trong hậu cung không cho phép nữ giới tập võ, ngươi đã phạm phải tội tử hình!” Thượng Quan Yến vô cùng tức giận, tay chỉ vào Bạch Thanh Loan cũng khẽ run lên.
“Hoàng hậu nương nương, tử tội cũng không tới phiên ngươi định, nếu không đi, đừng trách ta giết người diệt khẩu …” Bạch Thanh Loan nhẹ nhàng vung tay, dáng vẻ khí định thần nhàn.
Thượng Quan Yến hoảng hốt mang theo người chạy, khóc lóc tới cáo trạng với Thái hậu.
“Tỷ tỷ, ngươi lại vừa gây họa rồi …” Bạch Ly Nhược tương đối mệt mỏi, phỏng chừng phiền toái không còn nhỏ nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.