Phong Mạc Thần nhướng mày, như có điều suy nghĩ nói "Nếu như thủ lĩnh La Sát Môn thật sự trốn trong hoàng cung thì nàng ở nơi này lại an toàn, chờ ta xử lý xong dư đảng La Sát Môn, liền đón nàng trở về."
"Không cần, căn bản, ta cũng không muốn trở về Thần Vương phủ!". Sắc mặt Bạch Ly Nhược đột nhiên trở nên lạnh lẽo, quả quyết cự tuyệt, xoay người đi về phía nội điện.
Phong Mạc Thần theo sát phía sau, Bạch Ly Nhược lại ngăn ở cửa, đem áo đưa cho hắn "Thời gian không còn sớm, ngươi trở về đi."
Phong Mạc Thần nhìn Bạch Ly Nhược, mắt phượng híp lại, cuối cùng, bất đắc dĩ, khuôn mặt nở một nụ cười nhạt "Được rồi, ta đi, có tin tức gì, ta sẽ sẽ nói cho nàng biết!"
Lời còn chưa dứt, Bạch Ly Nhược đã "ầm" một tiếng, đóng kỹ cửa, dựa lưng vào cửa gỗ cau mày suy nghĩ sâu xa, cảm giác đó lại tới, giống như nàng rơi vào trong một bẫy rập khổng lồ, không ánh sáng, không phương hướng, thống khổ giãy giụa.
Trong đêm tối, Phong Mạc Thần đi thật chậm, đi từ hoàng cung đến Thần Vương phủ ước chừng ba canh giờ, hắn đi gần một đêm.
Nếu như lúc này có ánh sáng, sẽ phát hiện, phàm là chỗ hắn đi qua, đều có vết máu đầm đìa, từng bước từng bước, sâu cạn không đồng nhất.
Gió nhẹ thổi qua, một bóng đen di chuyển nhẹ nhàng, bước chân Phong Mạc Thần dừng lại, lấy một tư thế cứng ngắc xoay người lại, lạnh lùng nói "Chu Thanh, không cần đi theo ta, ngươi đi về nghỉ ngơi đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487739/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.