Phong Mạc Thần chán nản, nàng nỡ lòng nào để hắn một mình đối phó, một chút áy náy cũng không có sao?
Nhưng cũng phải, nàng vẫn còn hận hắn như thế, dù cho hắn vì nàng chết trong trận pháp, nàng cũng sẽ không có chút nào cảm động. Lập tức sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói “Ngươi đi đi, bất kể phát sinh chuyện gì, nghìn vạn lần không được quay đầu lại.”
Bạch Ly Nhược nhìn vẻ lo lắng trên khuôn mặt tuấn tú của hắn, xoay người rời khỏi. Không phải không biết để lại hắn một mình trong trận pháp sẽ rất nguy hiểm, chẳng qua là một người chịu chết, dù sao vẫn tốt hơn hai người cùng chết.
Thanh kiếm khẽ nhúc nhích, vận chân khí lưu chuyển, vẽ một khẩu quyết, kiếm khí thẳng đánh tới phía sau đại thụ, không trung dường như xuất hiện một ngân sắc phản quang, giống như thác nước, đổ thẳng xuống.
Kiếm khí như cầu vồng, trên thác nước nứt ra một khe hở, trên trán Phong Mạc Thần đã bị phủ bởi một tầng mồ hôi mỏng, dùng nội lực toàn thân, dồn vào mũi kiếm, cố gắng hết sức, đổi cho Bạch Ly Nhược một con đường sống.
Sương mù dày đặc trong tùng lâm thình lình tản ra, Bạch Ly Bạch không quay đầu lại hướng bên ngoài tùng lâm chạy đi, phía sau vang lên tiếng lưỡi dao sắc bén đâm vào da thịt, nàng chậm quay đầu, nhìn thấy phía sau Phong Mạc Thần bỗng có một tên hồng y tử sĩ từ trên cây nhảy xuống, với thanh đao nhọn trong tay hướng thẳt lưng hắn.
Phía trước, trong nháy mắt hiện ra điểm sàng nhỏ, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487716/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.