Bạch Ly nhược khẽ nhíu mày, thản nhiên nói “Không phải là ủy khuất, mà là không thích.”
Con mắt Phong Mạc Thần tóe lên hàn quang lạnh thấu xương, nàng dám phản kháng hắn, bàn tay dưới thắt lưng nàng không tự chủ dùng sức thêm mấy phần, thỏa mãn nhìn đôi mi thanh tú của nàng nhíu chặt thêm.
Vì đau đớn nên môi Bạch Ly nhược khẽ mở, rên rỉ một tiếng, đôi môi mỏng của hắn bá đạo hôn làn môi thơm ngát của nàng, cái lưỡi linh hoạt xông vào trong miệng, quấn lấy lưỡi nàng.
Hai tay của nàng chống vào ngực hắn, lại bị một tay hắn giữ chặt, cái tay còn lại không ngừng di chuyển trên cơ thể mềm mại của nàng, đầu ngón tay mơn trớn khắp nơi, lần mò đến áo nàng.
Bạch Ly Nhược khuất nhục nhắm mắt lại, tùy ý cho bàn tay thô bạo của hắn hành động, nàng không giãy dụa, ngược lại làm cho hắn không còn hăng hái, rời khỏi thân thể nàng, cười lạnh nói “Ngươi thắng rồi, từ nay trở về sau, ta sẽ không bao giờ đụng vào ngươi nữa.”
Bạch Ly Nhược chậm rãi mở mắt, Phong Mạc Thần nhanh chóng mặc lại quần áo, động tác vô cùng nhanh chóng.
Nhìn bóng dáng tuấn mỹ của hắn đi khuất, Bạch Ly Nhược thở phào nhẹ nhõm.
Vén tấm rèm che lên, Phong Mạc Thần quay đầu “Thích vườn không nhà trống, bổn vương sẽ thành toàn cho ngươi, nhưng nếu để cho bổn vương biết được ngươi có hành động gì bất chính thì ngươi sẽ chết rất khổ sở!”
Bạch Ly Nhược mệt mỏi nhắm mắt lại, chậm chạp trở mình quay sang chỗ khác, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487702/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.