Nàng thiếp bị dọa “bịch” quỳ rạp xuống đất, mọi người bên cạnh có kẻ xem trò vui, có người hé miệng cười trộm, thậm chí có người lên tiếng khiêu khích.
“Ôi! muội muội làm sao không cẩn thận như vậy, Vương gia bị thương rồi, các tỷ muội sẽ đau lòng lắm.” Lạc Phương lấy bàn tay sơn đấy móng che đôi môi son, vừa nhìn là biết ngay vẻ mặt có chút hả hê.
Bạch Ly Nhược lẳng lặng nhìn Phong Mạc Thần, chẳng qua là thị thiếp hầu rượu lúc hắn cầm ly rượu dùng sức một chút, cái chén dễ vỡ chịu không được lực đạo của hắn, sao lại trách cứ cô gái đáng thương trên mặt đất?
Hàn Thiên Mạch ngượng ngùng thu tay lại, sắc mặt chưa từng khó coi như thế, khóe môi vẽ ra độ cong cũng mang theo vẻ sương hoa lạnh lùng.
Trên mặt đất, thị thiếp đã khóc thành tiếng, một khắc trước còn đang cảm thấy may mắn vì mình có thể nằm trong ngực nam tử này, bỗng chốc đã bị dọa lạnh run, nhìn quanh mọi người, thế nhưng không có một ai, không có một người nào vì nàng mà cầu xin.
“Ném ra đi, loạn côn đánh chết.” Phong Mạc Thần mặc kệ giọt máu trên ngón tay, mặt không chút thay đổi.
Thị thiếp ngay từ thì nước mắt rơi như mưa, bò tới ôm lấy chân Phong Mạc Thần, khóc nức van xin tha thứ.
Phong Mạc Thần chán ghét một cước đạp nàng, đưa tay nhận lấy rượu từ Đan Cơ đưa tới, hờ hững uống một hớp, dáng vẻ lười biếng mà ưu nhã.
Mắt thấy thị vệ kéo cô gái trên mặt đất đi, Bạch Ly Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487676/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.