Bạch Ly Nhược lắc đầu. Nàng biết nguyên nhân Phong Mạc Thần chán ghét nàng là vì gì, làm sao mà có thể khác được, khi mà trời sinh cho nàng cùng tỷ tỷ khuôn mặt giống nhau như đúc.
Bạch Ly Nhược không đi Ngọc Hương uyển thăm Tích Ngọc, nhưng nàng ta lại kéo thêm người đến thăm nàng, bảo là vấn an, quả thật là khiêu khích.
Nhìn bộ dạng nàng ta khí thế cao ngạo, Bạch Ly Nhược thật sự lười cùng nàng chào hỏi, ngồi ngay phía trên, tay phải ý bảo: “Mời ngồi.”
Tích Ngọc và Đan Cơ chậm rãi ngồi xuống, hai người ánh mắt trao đổi nhau, kẻ xướng người hoạ châm chọc.
“Tỷ tỷ thật sự là rất có phúc, được ở nơi thế này, tốt hơn nhiều lần so với chúng muội đấy.” Đôi mắt của Đan Cơ híp lại, trên mặt hoa mai xinh đẹp trở nên giảo hoạt.
Nghĩ lại lúc nàng là hoa khôi, mê đảo vô số nam tử kinh thành, nhưng nàng lại về với Thần Vương tàn bạo lãnh mạc.
“Đan Cơ muội muội đừng nói như vậy. Tỷ tỷ là Vương phi, thân phận so với chúng ta cao quý nhiều lần, ngay cả y phục, đương nhiên đẹp hơn rồi.” Tích Ngọc điềm đạm cười, trên mặt giả dịu dàng đáng yêu.
Bạch Ly Nhược thật sự không biết ứng phó như thế nào, chỉ có thể nhíu mi “Tiểu Man, mau dâng trà.”
Tiểu Man nhanh nhẹn châm trà, đi theo thứ tự.
Đan Cơ khinh nhấp một ngụm, lấy ra khăn lụa che miệng cười, “Là Bích Loa Xuân, tỷ tỷ dùng trà cũng ngon hơn chúng muội nữa.”
Tích Ngọc nhíu mày, cũng nhấp uống theo, cười nói “Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487662/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.