Sau đó Hạ Phù Dung hỏi Bích Thanh, trong cung này có người nói hai ngôn ngữ hay không, Bích Thanh nhìn nàng giống như quái vật xong rồi lắc đầu. Trước kia hai người kia nói chuyện, một người xưng là bổn vương, chắc là vương gia muốn đoạt quyền, nhưng khi nàng hỏi Bích Quỳnh, Bích Quỳnh cũng nói là triều đại này không có vương gia. Làm cho Hạ Phù Dung kinh ngạc một ít, không lẽ phụ thân Tu Hồng Miễn chỉ có hắn là con sao? Nàng không dám hỏi nhiều, chỉ suy xét trong lòng mà thôi. Nếu Tu Hồng Miễn chết, thay đổi triều đại, tất cả phi tần đều phải đưa tang, No. Nhưng nếu như đi cứu Tu Hồng Miễn thì sẽ bai lộ chuyện nàng biết tiếng Anh, sẽ có người coi nàng là đồng đảng, No.
Cách nào cũng không thông, thật sự là vô cùng hao tổn tâm trí. Bây giờ nàng muốn tâm sự cùng Nhị tỷ, có lẽ tỷ ấy có thể giúp nàng nghĩ biện pháp, thật là bất hạnh không thể kiếm cớ về nhà, mà lại gần ngày thọ yến của thái hậu. Muốn truyền tin cũng không có người đáng tin, nếu có Tiểu Cúc ở đây thì tốt, có lẽ nàng sẽ lấy chuyện lần này dò xét Tiểu Cúc, nhưng tiểu Cúc lại hôn mê bất tỉnh, Bích Thanh thì không cần phải nghĩ tới, còn Bích Quynh cũng thông minh nhưng thời gian ở chung không nhiều lắm nàng cũng không dám mạo hiểm.
Chớp mắt lại tới thọ yến của thái hậu, ngày này trong cung vô cùng náo nhiệt, hoàng thượng mở yến tiệc, quần thần, trừ nàng ra cả đám tần phi trang phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318534/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.