Quân lính chưa từng có dừng lại liên tục xuất phát. Sự hưng phấn trên đường đi của nàng không thích hợp với vẻ nghiêm túc của họ, lên đường một lúc lâu thì nghe lệnh ngừng nghỉ ngơi một chút, lúc này nàng mới phát hiện chân nàng mềm nhũn rất là mỏi. Trời ạ thân thể nàng cũng thật quá yếu đi, bây giờ mới đi không bao lâu mà đã sưng phồng sau này làm sao bây giờ? Bất quá sự hành hạ thân thể ở đây dù sao cũng còn hơn là sự hành hạ bằng tinh thần ở trong cung , nàng nghĩ như vậy liền vui vẽ rất nhiều.
“Ha ha, huynh tên gì?” Hạ Phù Dung hỏi người bên cạnh.
“Lưu Hữu Sở .”
Xong rồi?. . . . Đơn giản như vậy thôi, tại sao lại không hỏi lại nàng tên là gì “Huynh đoán xem ta tên là gì?”
“Không đoán được.”
Khóe miệng nàng giật giật, thật là một người đáng chán. Không thèm để ý tới hắn, xoay người qua bên khác hỏi “ Huynh tên là gì?”
“Trần Phúc Điền.”
Cứu mạng những người nam nhân này tại sao lại đơn điệu buồn chán như vậy, đột nhiên cảm thấy Tu Hồng Miễn cũng rất được, ít nhất hắn cũng sẽ phối hợp diễn với nàng. Haiz, xuất cung rất khó khăn, nàng sẽ không muốn nghĩ đến những việc trong cung nữa. Bây giờ nàng cảm giác được nội công thuần thục một tí chỉ cần thường xuyên luyện tập sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất ha ha ha ha ha . . . . . .
Mọi người thấy vẽ mặt cười ngây ngô của nàng, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318515/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.