Mọi người gật đầu một cái. Tu Hồng Miễn nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Đáng tiếc bên trong phòng không phải là người, mà là một con chó, thử hỏi, nếu chúng ta phái người đi vào, làm sao có thể biết được ý tưởng của chó?"
Hạ Phù Dung nhàn nhạt cười một tiếng, hiện tại nàng thấy Tu Hồng Miễn rất có tế bào hài hước. "Thật là trùng hợp nhà mạt tướng trước đây có nuôi chó, nó nhúc nhích, mạt tướng liền có thể biết nó muốn làm gì." Chính xác là ngẫu nhiên, ai bảo Sở Kiền quốc bọn họ lấy tiếng Anh làm tiếng mẹ đẻ đây
Tu Hồng Miễn chau mày. "Ngươi đi?"
Hạ Phù Dung chợt nhíu mày. "Hoàng thượng, người hoài nghi năng lực của mạt tướng?"
Hạ Phù Dung hiểu biết rõ hắn không phải ý đó, nhưng nếu không nói như vậy, chẳng lẽ muốn trực tiếp nói cho hắn nàng biết tiếng của bọn họ ?
"Có lẽ có thể để cho Trì tướng quân thử một lần." Thiện Xá đề nghị, nàng cười với hắn một tiếng.
Mấy người khác cũng không dị nghị. Tu Hồng Miễn gật đầu một cái nhìn nàng nói: "Mọi sự cẩn thận!"
Sâu thẳm trong lòng Hạ Phù Dung chợt có một dòng nước ấm, hắn là đang lo lắng nàng sao?
Ngày thứ hai trời vừa rạng sáng, Tu Hồng Miễn đã tới lều của nàng.
"Bây giờ đệ hối hận vẫn còn kịp." Tu Hồng Miễn nhìn nàng nghiêm túc nói.
Hạ Phù Dung cười lắc lắc đầu: "Đệ không hối hận." Dù hối hận nàng cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
"Cầm đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318459/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.