Thời tiết dần se lạnh, xem ra đã vào thu rồi, Hạ Phù Dung nhớ tới lời hứa hẹn với Nhị tỷ sẽ cùng tỷ ấy nhìn chiếc lá rơi đầu tiên ở phủ Hạ Hách Na vào mùa thu này, xem ra chỉ là hy vọng xa vời. Thời gian càng lâu, những chuyện phiền phức đến với nàng cũng càng nhiều, chẳng biết lúc nào thì đầu phải lìa khỏi cổ. Hạ Phù Dung là một người theo chủ nghĩa lười biếng, nàng hi vọng sống một cuộc sống thật yên bình thảnh thơi, một cuộc sống không có áp lực và động lực. Nếu nàng muốn sống cuộc sống như vậy, nàng cần phải bỏ đi thân phận lúc này, mặc kệ là dư phi Hạ Hách Na Phù Dung, hay là Trì Tô Tướng quân, cả hai thân phận này cũng không thể cho nàng cuộc sống như nàng mong muốn. Hạ Phù Dung đã chuẩn bị xong, rời đi, mới là kết cục tốt nhất. Nàng không biết bản thân đang do dự cái gì, dự tính tối nay sẽ rời đi, thế nhưng trong lòng lại có chút luyến tiếc.
"Đại ca, huynh ở đây làm gì?" Hạ Phù Dung rời đi có dự tính không mang theo quần áo, nàng chỉ muốn một mình rời khỏi an toàn mà thôi.
"Hoa tướng quân muốn làm bạn với chúng ta." Tu Hồng Miễn xem thư trong tay, vừa cười vừa nói.
"Hả? Nói như vậy chúng ta cũng không cần đánh giặc nữa sao?"
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái.
Xem ra đây là lúc nàng nên rời khỏi.
"Cũng nên điều tra thêm nguyên nhân gây ra cuộc chiến lần này." Tu Hồng Miễn xem thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318418/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.