Đi bộ hết một buổi sáng, cả người Hạ Phù Dung mệt mỏi. Sớm biết nên học cỡi ngựa, vuốt vuốt tối cánh tay phải tối hôm qua bị Tu Hồng Miễn làm bị thương, hung hăng nhìn chằm chằm Tu Hồng Miễn đang nhàn nhã cưỡi ngựa trước mặt, cặp mắt bắn tia sóng làm cho người ta sợ hãi. Người cưỡi ngựa thân hình dừng lại, làm như bị lợi khí (vũ khí sắc bén) đâm trúng .
Tu Hồng Miễn cảm thấy ánh mắt bén nhọn sau lưng, biết nơi phát ra nó , liền không quay đầu lại. Nhìn vết thương trên cánh tay một chút, khóe miệng không tự chủ nhếch lên. Tối hôm qua cũng chỉ là không cẩn thận đè ép tay của hắn, cư nhiên bị hắn làm cho thành như vậy, nắm lấy tay mình hung hăng cào xuống, xem ra con mèo nhỏ này thời điểm hung giữ cũng rất mãnh lệt đấy. Tu Hồng Miễn nghĩ tới đây không khỏi sững sờ, đem một đại nam nhân hình dung thành Tiểu Miêu thật rất kỳ quái, chỉ là không biết vì sao, Trì Tô này đúng là cho mình một loại cảm giác như vậy. Giống như một con mèo nhỏ, bình thường thoạt nhìn rất nhỏ bé,yếu ớt, rất dịu ngoan( dụi dàng, ngoan ngoãn),một khi gặp thời điểm hung giữ sẽ dùng răng nhọn móng sắc đánh trả đối phương. Tu Hồng Miễn cảm thấy chính mình không hiểu vì sao lại cười, lập tức thu lại, mình làm sao vậy?
"Hoàng thượng, đã đi một buổi sáng rồi, nên nghỉ ngơi trong chốc lát. Mặc kệ lên đường thế nào, long thể quan trọng hơn ạ."
Tu Hồng Miễn nghe Thiện Xá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318411/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.