Trước đó Hạ Phù Dung đã để cho Bích Quỳnh đi hỏi thăm qua, sau khi Lệ phi phát hiện Dư Phi mất tích, lại cách vài canh giờ mới đến nơi của Tiết phi hỏi thăm. Dù hỏi thăm thế nào Bích Quỳnh cũng không hỏi thăm được đoạn thời gian đó Lệ phi đã đi tới nơi nào, nếu như vậy thì trong lúc ấy nhất định Lệ phi đang làm chuyện gì không muốn người biết, nếu như vậy nàng phải thừa cơ hội mà giả tạo chuyện chênh lệch thời gian.
"Nếu hoàng thượng cho rằng là thiếp làm, thiếp có nói gì cũng vô dụng. Nàng ta đang ở trong cung, thiếp cáo lui trước." Hoàng cung canh phòng nghiêm ngặt, nàng ta là một nữ nhân thì không thể nào xuất cung bỏ trốn được, nàng lại không thể giải thích được nỗi oan ức này, thù này nàng nhất định sẽ trả!
Tu Hồng Miễn nhìn bóng lưng Thượng Quan Lệ đã đi xa, cũng không để ý thái độ vô lý của nàng. "Mau tìm." Tu Hồng Miễn nói xong cũng bãi giá rời khỏi Dư Điệp cung.
"Khởi bẩm hoàng thượng, đã tìm được Dư phi nương nương." Một tên lính đến bẩm báo.
"Hả? Tìm được ở đâu?"
"Hồi bẩm hoàng thượng, đang ở Ngự Hoa Viên. Nhắc tới cũng kỳ lạ, nương nương đang ngồi ở trên băng đá, thế nhưng chỗ đó chúng thần đã đi tìm rất nhiều lần, không thể nào không thấy được."
Tu Hồng Miễn cười lạnh, xem ra Lệ phi đã thả người. Hắn gật đầu một cái, "Dẫn nàng trở về Dư Điệp cung, chăm sóc cho tốt, đây chỉ là việc nhỏ, không cần cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318399/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.