Qua rất lâu, mới nghe được Bích Quỳnh lên tiếng, "Nương nương, hãy coi như muội không biết cái gì hết."
Vào ngày thứ hai của buổi lễ sắc phong, mặc dù đã có chuẩn bị về mặt tâm lý, đã biết sẽ có rất nhiều người. Nhưng khi nhìn thấy đám đông trước mắt vẫn làm cho nàng có chút ngạc nhiên nho nhỏ, nàng có chút nghi ngờ không biết những người này từ nơi nào hiện ra, lúc chiến đấu cũng không thấy bọn họ nhiệt tình như vậy.
Hạ Phù Dung lúc này đang mặc trang phục Tướng quân, những nam tử hán chân chính càng không ngừng đi qua đi lại trước mắt nàng.
Nàng chưa từng khi nào ghét bỏ thân thể cao lớn của mình như lúc này.
Hạ Phù Dung cảm thấy lưng của nàng bị người vỗ một cái, quay đầu nhìn lại thấy là Thiện Xá. Trong lòng thở phào nhẹ nhõm một cái, liền nhỏ giọng nói với hắn câu "Tìm huynh khắp nơi đấy". Trong những trường hợp như thế này Hạ Phù Dung không biết làm sao cả, không hy vọng bản thân có thể làm ra chuyện gì quá mức đặc biệt mà xấu hổ, dù sao bản thân nàng cũng không chịu được ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mọi người.
Thiện Xá cười một tiếng với Hạ Phù Dung, "Huynh biết đệ nhất định giống như con ruồi không đầu mà. Lát nữa đệ nhìn theo huynh...huynh làm gì thì đệ làm theo, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Lúc sắc phong hả? Từng người lên sắc phong hay là sắc phong đồng loạt?" Đây mới là điều mà Hạ Phù Dung quan tâm nhất, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318396/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.