Nàng một đường không ngừng nghỉ chạy thẳng tới phòng nhỏ.
Liên tiếp vài ngày chỉ có ăn một chút lương khô và uống thêm nước để bổ sung thể lực mà lại đi đường xa là không thể đủ, tay nàng cầm cương không ngừng run rẩy, thân thể thì cứng đờ. Ngay cả con ngựa cũng mệt mỏi đến nỗi không chịu được, nó là một con ngựa tốt, có lẽ bởi vì lần trước nàng cùng Tu Hồng Miễn cưỡi nó, nên nó cũng nhận ra nàng, lúc nàng đến chuồng ngựa, vẫn đang phân vân không biết nên chọn ngựa của Thiện Xá hay là Tu Hồng Miễn, nó liền nhích tới gần một bước về phía nàng, nàng lập tức chọn nó.
Cuối cũng nàng cũng nhìn thấy bóng dáng của căn phòng nhỏ, từ xa nhìn lại, chỉ là một điểm nhỏ.
Đợi đến lúc nàng đến gần, mới phát hiện trên nóc nhà còn có một bóng dáng nho nhỏ.
Thân thể nó dựng đứng lên, học tư thế ngồi của loài người ngồi ở trên nóc nhà, đôi chân trước ôm lấy hai lỗ tai. Mắt thẳng tắp nhìn về đằng trước, đó chính là phương hướng lúc nàng đi.
"A Hu ~~!!" Nàng gọi to, nhưng âm thanh thiếu hụt hơi sức mà có vẻ vô cùng bé.
A Hu giống như nghe thấy cái gì, rụt đôi chân trước lại, đem lỗ tai dựng đứng lên.
"A Hu~!!"
A Hu đã xác định được đó chính là âm thanh của nàng, đầu nghiêng nghiêng, không chớp mắt nhìn chằm chằm về phía bên kia.
Nàng đi tới căn nhà, "A Hu ~" nàng đã không còn hơi sức để kêu, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318261/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.