Thấy Bích Quỳnh nơm nớp lo sợ, nàng có chút đau lòng, "Ta tin tưởng ngươi."
Bích Quỳnh nghe xong cảm kích nhìn nàng, chạy đi cầm lấy cây chổi, nàng nhìn bóng lưng của nàng không nhịn được run rẩy, Bích Quỳnh, ngươi ngàn vạn lần không được phản bội ta, ngàn vạn lần không được.
Dọn dẹp sạch sẽ xong, nàng bảo Bích Quỳnh vào trong phòng thương lượng một chút.
“Trà này là ngươi pha sao?"
Ánh mắt Bích Quỳnh có chút tránh né, "Đúng, là nô tỳ pha."
Sắc mặt nàng có chút không tốt, "Thật sự là ngươi pha sao?"
Thấy Bích Quỳnh không nói gì, nàng thở dài, "Ngươi là người duy nhất mà hiện tại ta có thể tin tưởng, nếu như ngay cả ngươi đều không nói thật với ta, làm sao sau này ta còn có thể tin tưởng người khác?"
Bích Quỳnh lộ vẻ xúc động, vội vàng hướng nàng dập đầu nói: "Nương nương bớt giận, nương nương bớt giận, đúng, đúng Bích Thanh pha trà. Nương nương ~ Bích Thanh cùng nô tỳ giống nhau, luôn chân thành phục vụ nương nương, tuyệt sẽ không hãm hại nương nương!"
Nàng gật đầu một cái, rốt cuộc đã chịu nói thật, nàng liền đoán được là Bích Thanh nha đầu này, "Ta đâu có nói là nàng hạ độc, kêu nàng tới, ta hỏi nàng một chút."
Bích Quỳnh đem Bích Thanh dẫn theo tới đây, trên đường hình như Bích Quỳnh nói qua chuyện này với Bích Thanh, làm Bích Thanh bị sợ đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
"Nương nương, không phải nô tỳ hạ độc a! Nô tỳ......"
Nàng khoát tay áo, "Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318249/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.