Hạ quyết tâm, nàng cố gắng nâng chân đá lên người nằm bên trên.
"A ~!!" Tu Hồng Miễn mặt tràn đầy tức giận, "Ngươi dám......"
Nàng cắn môi, run rẩy bò dậy, liều mạng chạy ra ngoài.
Tu Hồng Miễn quay người lại, kéo lại ống tay áo của ta.
Đang trong lúc giãy dụa, nàng làm rơi cái áo khoác nhưng vẫn tiếp tục cắm đầu chạy.
Lần này, nàng bị hắn cứng rắn ôm eo bế lên.
"Tối nay, trẫm đã chấm ngươi!"
Bị hắn ném tới trên giường lên, nàng mấy giây tạm thời ngất xỉu.
Đợi đến lúc nàng thích ứng được, Tu Hồng Miễn cũng đã nằm đè lên, cường thế đẩy hai chân nàng ra liền ép xuống.
"A ~! ~!" Mắt thấy áo sắp bị kéo ra, nàng tuyệt vọng gào lên.
"Cạc cạc ~" Sau một tiếng gọi, bọn vịt ở hậu viện như tán thưởng đồng loạt gào lên.
Tu Hồng Miễn chau mày, làm như quyết định coi thường âm thanh của bọn chúng, tiếp tục động tác của mình.
Ngay sau đó, lại truyền tới hàng loạt tiếng đập cửa, kèm theo tiếng kêu om sòm của bọn vịt, làm cho nàng cũng không cách nào nhịn được.
Trong mắt Tu Hồng Miễn bắn ra tia lửa, cơ hồ muốn đem nàng đốt thành tro bụi, "Trẫm muốn chém bọn chúng!!"
Nói xong liền lật người xuống giường, "Người tới ~!"
Nàng thấy Tu Hồng Miễn là muốn hạ quyết tâm, lập tức kéo hắn lại, "Ngươi không thể giết bọn chúng!"
Tu Hồng Miễn híp híp mắt, tràn đầy tức giận hô nói, "Không nên ép trẫm đem hậu viện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318219/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.