Hồ Nhi của ngươi thật giống ngươi." Tu Hồng Miễn bất đắc dĩ nói.
Nàng có chút hài lòng, "Giống cái gì hả?" Là vì nó cũng có tính cách ương ngạnh bất khuất tốt đẹp như nàng sao?
"Cũng thích mang thù như vậy."
Mặt của nàng nhất thời suy sụp, nhìn về A Hu trong ngực, "A Hu ~ đừng khách khí!"
"Ô ~!! ~" A Hu nhảy tới trên đất, âm thanh chợt phóng đại, hình như chuẩn bị tiến công.
Tu Hồng Miễn bên kia lại không nghe thấy động tĩnh gì, nhưng là chỉ chốc lát sau âm thanh của A Hu bỗng ngưng hẳn.
"A Hu, ngươi không sao chứ?" Nàng có chút khẩn trương, nếu là người khác thì nàng hoàn toàn không lo lắng, bởi vì kẻ thua thiệt tuyệt đối không phải là A Hu. Nhưng nếu là Tu Hồng Miễn......
"Ô ô ~~" A Hu ủy khuất nhảy vào trong lòng nàng, chôn đầu vào cánh tay của nàng.
Cho tới bây giờ chưa bao giờ A Hu lựa chọn lẩn trốn khi đứng trước một cuộc đấu, nàng xoa xoa lông của nó, xem ra nó thật sự rất kiêng kỵ đối với Tu Hồng Miễn.
"Tu" Nàng hướng tới phương hướng của hắn, "Về sau ngươi có thể đối xử với nó tốt hơn một chút không."
Khi nói xong câu đó, nàng liền nghĩ tới Đại Cá Tử, "Đối với nó tốt hơn một chút đi, nó đối với ngươi rất là tốt mà."
Nhẹ nhàng cười một tiếng, không nghĩ tới bây giờ nàng lại biến thành vai trò của Đại Cá Tử.
"Trẫm luôn đối xử với nó rất tốt, là nó quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318122/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.